Cô nhặt cái cốc dưới đất lên. Thư ký trí tuệ nhân tạo chỉ thị cho đèn sáng lên, nhắc nhở nhiệm vụ còn đang dang dở.
Ngẫm nghĩ, Tô Thâm Tuyết mở màn hình máy tính lên.
Tin nhắn rải đầy màn hình.
Đêm hôm ấy, dường như tất cả người dân Goran đã ùa vào trang web giao lưu của Thủ tướng. Ai ai cũng chỉ trích anh ngạo mạn. Mọi người đều nhắc đến chuyện anh mua đất ở Hawai, bàn tán về chiếc áo sơ mi giá mấy vạn đô la của anh, mọi người đều nói… Có thể thấy bóng dáng của Nguyên Thủ tướng Goran từ Thủ tướng đương thời.
Khung trả lời có một đoạn văn mới gõ được một nửa chưa kịp gửi, phần lớn lời lẽ trong đoạn văn bản soạn thảo đó rất tệ hại.
Utah Tụng Hương tuyệt đối không thể tha thứ cho việc bị so sánh với Utah Tụng Khinh. Thay vì nói không thể tha thứ, thì ghét cay ghét đắng còn chính xác hơn.
Trước những lời bình luận này, chắc hẳn anh tức giận lắm. May mà, cuối cùng Utah Tụng Hương vẫn ý thức được thân phận Thủ tướng của mình.
Vì vậy, anh đã đến phòng thể hình.
Tiếp tục phá một cái máy chạy bộ nữa sao?
Không, không hề. Anh đã gọi điện cho cô, dặn quản gia tư nhân báo cho cô biết, anh đang đợi cô trong phòng thể hình.
Vì vậy, cô rất vinh hạnh được làm một chiếc máy chạy bộ.
Không biết cô suy đoán như vậy có đúng không?
Tô Thâm Tuyết bình tĩnh đứng dậy.
Không biết cô đã đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tuong-moi-xem-don-ly-hon-/3470855/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.