Cô ơi, có lẽ càng về sau, bí mật mà em cất giấu sẽ ngày càng nhiều.
Cô không thể nhớ nổi cô và anh đã xoay tròn biết bao nhiêu lần; không nhớ nổi, đây đã là lần thứ bao nhiêu hai người lướt qua đài phun nước màu xanh; lại càng không nhớ rõ đây đã là điệu nhảy thứ bao nhiêu.
Anh hỏi, vừa rồi cô đang suy nghĩ điều gì?
“Không nghĩ gì cả.” Cô chỉ lướt qua vai áo anh, nhìn lên bầu trời sao trên cao.
“Còn bảo không nghĩ gì, Nữ hoàng bệ hạ, từ nãy đến giờ, em đã giẫm lên chân anh ít nhất ba lần rồi đấy.”
Thật sao, cô giẫm lên chân anh ba lần thật đấy à? Dù vậy, cô vẫn chỉ tựa đầu lên vai anh, mặc anh kéo mình đi.
“Nữ hoàng bệ hạ, không phát hiện ra còn thiếu thứ gì à?”
“Thiếu gì cơ?”
“Tô Thâm Tuyết, em… đúng là đồ ngốc.”
“Em có ngốc đâu chứ.” Tay cô mỏi nhừ, vòng luôn quanh hông anh, “Anh nói em nghe xem, thiếu thứ gì chứ?”
“Thiếu gì ư… Chẳng hạn như, còn thiếu một câu ‘Tô Thâm Tuyết, tối nay em rất đẹp’.”
Cô giáo ơi, cô nhìn đi, chỉ một câu “Tô Thâm Tuyết, tối nay em rất đẹp” thôi cũng đã đủ để dụ dỗ em muốn trao cho anh ấy tất cả rồi.
Còn mười phút nữa là đến mười hai giờ, tiệc sinh nhật cũng sắp đi đến hồi kết.
Người phát ngôn của Hoàng gia đứng trên sân khấu, công bố danh sách các món quà mà đại diện Hoàng gia các nước đã tặng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tuong-moi-xem-don-ly-hon-/3470851/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.