Sáng sớm ngày thứ Sáu, hàng trăm cư dân thành phố Goose tập trung trước số Một đường Jose, giơ cao băng rôn khẩu hiệu ủng hộ Thủ tướng. Khi xe của Thủ tướng từ cổng chính đi ra, hàng trăm người này đã reo hò và đồng thanh hát vang quốc ca Goran. Hình ảnh này đã được đăng tải trên khắp các trang mạng lớn của Goran chỉ sau nửa giờ.
Buổi trưa đã có kết quả bầu cử. Đảng Dân Chủ của Utah Tụng Hương thắng áp đảo, còn số phiếu bầu dành cho Đảng Tự Do giảm ba mươi phần trăm.
Truyền thông quốc tế tường thuật kết quả của cuộc bầu cử này như sau: “Màn trình diễn của chàng trai trẻ Goran trong tuần qua giống như một chiến thắng trong giải Grand Slam* đẳng cấp.”
(*) Grand Slam: một thuật ngữ trong thể thao quần vợt. Giành được Grand Slam nghĩa là trong 1 năm đoạt chức vô địch một trong 4 giải sau: Úc mở rộng, Mỹ mở rộng, Pháp mở rộng và Wimbledon.
Do đó 4 giải này cũng gọi là các giải Grand Slam, và được xem là những giải đấu quan trọng nhất trong năm, cả đối với đại đa số khán giả cũng như về điểm xếp hạng và tiền thưởng cho đấu thủ. Các chức vô địch 4 giải cũng được gọi là các danh hiệu Grand Slam.
Thắng được cả bốn giải Grand Slam trong cùng một năm là thành tích đỉnh cao của một đấu thủ quần vợt.
Vào lúc ba giờ ba mươi phút chiều, Văn phòng Thủ tướng Chính phủ công bố danh sách chúc mừng. Trong danh sách này, cuộc gọi từ Văn phòng đại diện của Nữ hoàng được xếp đầu tiên. Điều này khiến người dân Goran hân hoan vui mừng.
Năm giờ chiều, Tô Thâm Tuyết lấy lý sức khỏe để hủy bỏ lịch trình đến số Một đường Jose.
Đây không phải là cô cố tình làm bộ làm tịch, mà thật sự là lịch trình công việc gần đây khiến cô thiếu ngủ, liên tục sốt nhẹ mấy ngày rồi.
Bảy giờ tối, Đài Truyền hình Goran đăng tải hình ảnh Utah Tụng Hương xuất hiện tại Quốc hội.
Anh đứng nghiêm nghị trang trọng. Lần này, đại diện dòng họ Heather, cũng là người cầm đầu Đảng Tự Do đã bỏ đi không nói một lời.
Utah Tụng Hương mặc quân trang hai túi ngực, đường viền cổ áo thêu chữ Utah bằng tiếng Anh. Chi tiết trùng khớp với tiết lộ của người phụ trách phục trang từ vài tháng trước. Nói cách khác, Utah Tụng Hương đã sớm chuẩn bị trang phục cho chiến thắng trong cuộc bầu cử từ lâu rồi.
Đương nhiên, cô đã lo lắng không đâu. Nếu biết trước, cô đã không cố ốm yếu mà vẫn làm tròn nghĩa vụ của mình rồi. Trước đây, những dịp cô tham gia vào sự kiện chính trị đều là lúc Đảng Tự Do đang áp đảo về phiếu bầu. Người tinh ý chỉ cần nhìn qua là biết Nữ hoàng đang giúp chồng mình vận động tranh cử.
Hai ngày sau, một bộ phận cư dân mạng phê phán hành vi của cô, chỉ trích Nữ hoàng đang sử dụng tiền thuế vào mục đích cá nhân.
Đúng vậy thật. Đối với một số địa điểm khá xa, cô đã chọn trực thăng làm phương tiện di chuyển, cộng thêm đội ngũ thị vệ hùng hậu đi theo hộ tống, chi phí mỗi chuyến đi của cô đều không dưới một triệu đô la Mỹ.
Như vậy thật không nên, cô cần phải tự kiểm điểm lại.
Người đang tự nhủ với lòng phải tự kiểm điểm kia lại dán mắt vào người đàn ông mặc quân phục trên màn hình ti vi.
Đúng như người phụ trách phục trang đã buột miệng tấm tắc, “Thủ tướng mặc bộ đồ này nhất định sẽ mê hoặc được rất nhiều cô gái.” Sau đó ông ta vội đính chính lại, “Thủ tướng mặc bộ này vô cùng đẹp.”
Quả không sai.
Đến tận khi hình ảnh của Utah Tụng Hương không còn trên màn ảnh nữa, ánh mắt cô vẫn lưu luyến không rời.
Tám giờ tối, Tô Thâm Tuyết đang chuẩn bị đi ngủ thì nhận được điện thoại của Utah Tụng Hương.
Bên kia đầu dây khá ồn ào. Có thể đoán được anh vẫn đang tham dự lễ chúc mừng.
Nghĩ đến chuyện cô hoãn lịch đến số Một đường Jose, Utah Tụng Hương ngỏ ý muốn mời bác sĩ đến tận nơi khám cho cô.
“Không cần đâu.” Cô từ chối ngay tắp lự.
Nghe giọng cô có vẻ như đang giận dỗi thì phải. Bởi vậy, Tô Thâm Tuyết nhẫn nại nhắc lại lời dặn của bác sĩ, uống nhiều nước, nghỉ ngơi vài ngày là sẽ khỏe lại ngay thôi.
“Thâm Tuyết.”
Sau vài giây lơ đãng, tiếng gọi từ đầu dây bên kia mới khiến đầu óc cô hoạt động trở lại. Lúc này cô mới hiểu ra, với tư cách là một người chồng, anh đang thể hiện rằng anh không hề thích một cô vợ õng ẹo đỏng đảnh bày trò giận dỗi.
“Thâm Tuyết, em cũng biết ngày nào anh cũng phải đối mặt với vô số công việc. Anh không có đủ sức lực để đi dỗ dành vợ mình như những người chồng bình thường khác.” Utah Tụng Hương chốt lại vấn đề như vậy.
Cô đã trở thành một cô vợ vô lý thích làm nũng như vậy sao?
Vừa rồi bác sĩ có nói, cô phải giữ tâm trạng ổn định, cũng đề nghị cô sử dụng thêm một số phương pháp khác để trị liệu, chẳng hạn như trò chuyện với bác sĩ tâm lý. Tóm lại, theo quan sát của bác sĩ, nguyên nhân khiến cô sốt nhẹ không dứt trong những ngày gần đây là do tinh thần không được thư thái. Ví dụ như trưa hôm qua, cô xuất hiện triệu chứng mù tạm thời là do hậu quả của tâm trạng kích động nóng nảy.
Utah Tụng Hương nói những lời này là đang muốn kích động cho đầu cô bốc hỏa nữa sao?
Cô không mắc bẫy đâu. Cô ổn định lại tâm trạng rồi nói với anh rằng mình vừa uống thuốc xong, bác sĩ khuyên cô nên nghỉ ngơi sớm. Nói xong, cô còn hỏi Thủ tướng xem mình có thể cúp máy được chưa?
“Em ốm thật đấy à?”
Tô Thâm Tuyết đưa tay bóp trán.
“Tầm chín rưỡi anh sẽ viện cớ để rời khỏi đây. Từ đây đến chỗ em chắc khoảng ba mươi phút.” Utah Tụng Hương nói.
Anh nói vậy là có ý gì? Không đợi cô hỏi gì thêm, Utah Tụng Hương liền cúp máy.
Chưa đầy một phút sau, điện thoại của Tô Thâm Tuyết lại reo vang. Lần này không phải Utah Tụng Hương, mà là Tô Văn Hãn.
Qua điện thoại, cha cô ân cần thể hiện sự lo lắng cho bệnh tình của cô, dặn dò cô ngủ sớm, uống nhiều nước, hít thở không khí trong lành, còn cằn nhằn rằng sức đề kháng của cô càng ngày càng kém, lúc nhỏ đã vậy, sao lớn lên vẫn không thay đổi gì cả. Cuối cùng, ông ta thở dài, “Cái con bé này…”
Có câu nói, đau ốm khiến con người ta trở nên yếu đuối hơn. Nghe những lời dặn dò của ông Tô Văn Hãn, Tô Thâm Thuyết thều thào đáp, “Con sẽ chú ý.”
“Thâm Tuyết.”
“Dạ.”
Ba phút sau, cuộc gọi kết thúc.
Cô thật là ngốc, lại đi nghe những lời càm ràm của cha cô. Nửa sau của cuộc trò chuyện, cha cô chỉ toàn nhắc đến Tô Jenny mà thôi.
Nói theo một cách nào đó, Tô Jenny mới thật sự là con gái lớn nhà họ Tô.
Tô Jenny là con cầu tự của Tô Văn Hãn và người vợ chính thức. Chỉ có điều con bé ra đời quá muộn. Khi Tô Jenny mới biết bò thì Tô Thâm Tuyết đã trở thành nữ sinh của Học viện Nữ hoàng rồi.
Tô Jenny vừa mới đón sinh nhật mười tám tuổi, lúc này đang trên chuyến bay từ thủ đô Buenos Ellis* về Goran.
(*) Buenos Ellis: Thủ đô Argentina.
Mười tám tuổi là độ tuổi vàng để những con cháu các gia đình quý tộc bước vào xã hội. Từ bé, vì thể chất yếu ớt nên Tô Jenny đã sống ở thủ đô Buenos Ellis. Bây giờ cần phải có một sân khấu đủ hoành tráng để có thể phô trương thanh thế, từ đó thu hút được những đối tượng ưu tú tới cầu hôn.
Còn mười ngày nữa là sẽ tới sinh nhật lần thứ hai mươi bảy của Tô Thâm Tuyết. Có thể tưởng tượng được sinh nhật của Nữ hoàng Goran sẽ như thế nào. Đây cũng là lý do Tô Văn Hãn gọi điện cho cô.
Tô Văn Hãn hy vọng, vào ngày sinh nhật của cô, Nữ hoàng Goran và Tô Jenny mới về nước sẽ có một màn thể hiện tình chị em thắm thiết.
Vì muốn chứng kiến tình chị em khăng khít này mà Tô Văn Hãn đã chịu dành cho cô chút ít lòng quan tâm của tình cha con.
Tô Thâm Tuyết tắt máy.
Lúc này cô cần phải ngủ một giấc ngon lành, như vậy mới có thể làm cho cơ thể nhanh hồi phục được, cô thật sự không hợp với việc bị ốm.
Trong lúc mơ màng, đầu óc Tô Thâm Tuyết lúc mê lúc tỉnh. Hình như có người đang trò chuyện, có người khe khẽ chào ngài Thủ tướng.
Ngài Thủ tướng.
Cô lập tức tập trung lại.
Là Christie đang chào, “Ngài thủ tướng,“ Christie đang hỏi liệu có cần chuẩn bị phòng cho Thủ tướng hay không.
Dường như phải đợi rất lâu, mới nghe thấy một tiếng “Ừ.”
Tiếng “Ừ” đấy dường như ngay sát tai cô.
Có tiếng bước chân đi xa dần, lại có tiếng bước chân đến sát cạnh giường.
Hơi thở quen thuộc phả tới, khi một bàn tay phủ lên trán cô thì tay Tô Thâm Tuyết như bị điện giật, đập mạnh lên bàn tay đang đặt trên trán mình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]