Chương trước
Chương sau
“Như vậy, tức là ngài Thủ tướng chưa bao giờ hung dữ với Nữ hoàng đúng không ạ?”

“Ừ.”

Nhận được đáp án này, cô bé vô cùng hài lòng, trước khi đi còn muốn nhờ cô chuyển lời dặn dò ngài Thủ tướng phải chú ý nghỉ ngơi, đừng giống như ông bố kỹ sư của cô bé, bận việc đến nỗi phải nhập viện.

Tháng đầu tiên trong năm mới của Thủ tướng lại hoàn toàn trái ngược với Nữ hoàng. Cuộc bầu cử theo khu vực và dự thảo ngân sách dành cho quân đội khiến anh bận rộn, tham dự hết hội nghị biểu quyết của nghị viên các đảng phái rồi lại đến họp quốc hội.

Tháng Giêng năm nay còn xảy ra một chuyện: Vị trí Cố vấn thứ nhất của Thủ tướng đã bị thay thế.

Nguyên Cố vấn thứ nhất của Thủ tướng là Kim Jena tạm thời mất tự do cá nhân do bị nghi ngờ làm rò rỉ thông tin mật, hiện sự việc đang được Bộ Ngoại giao Anh và Bộ Ngoại giao Goran hợp tác điều tra làm rõ. Cũng chính vì điều này, trong vòng nửa năm tới, việc di chuyển của Nguyên Cố vấn sẽ bị hạn chế.

Sao Kim Jena lại đột nhiên trở thành kẻ tình nghi để lộ thông tin mật chứ. Thậm chí, một vài cánh truyền thông còn ngấm ngầm chụp mũ cho Kim Jena là gián điệp, còn là loại gián điệp xinh đẹp quyến rũ. May mà vị trẻ tuổi kia là người không hề mảy may rung động trước sắc đẹp.

Dù Tô Thâm Tuyết cũng rất tò mò về chuyện này, nhưng dựa vào thỏa thuận hôn nhân giữa cô và Utah Tụng Hương, cô cũng chỉ có thể đợi xem trò hay như bao khán giả khác mà thôi.

Hơn nữa, cô cũng không có cơ hội để hỏi.

Sau kỳ nghỉ năm mới, Tô Thâm Tuyết chưa từng gặp lại Utah Tụng Hương. Giữa tháng, cô có đến số Một đường Jose như đã định, nhưng người hẹn dùng bữa tối với cô lại không hề xuất hiện. Đến gần mười giờ, người đó mới gọi điện thoại đến, bảo cô không cần chờ anh. Thậm chí là đến tận sáng hôm sau, anh cũng không hề quay về. Mãi đến đêm hôm đó, cô mới nhận được cuộc gọi xin lỗi từ anh, giải thích lý do anh không thể trở về là vì dự thảo ngân sách dành cho quân đội đã bị người của Bộ Tài chính bác bỏ.

Điều đáng nói hơn là, Bộ trưởng Bộ Tài chính chính là chú ruột của Vivian Healther.

Vào giai đoạn Utah Tụng Khinh đưa ra luật dự thảo cấm vũ khí, mối quan hệ giữa nhà Utah và nhà Healther đã như nước với lửa. Chính vì vậy, Utah Tụng Khinh mới mong muốn hai nhà có thể kết thông gia.

Có một dạo, rất nhiều người tin rằng, chỉ một thời gian ngắn nữa thôi, họ sẽ có thể đón nhận tin vui từ hai gia đình. Thậm chí, trong cùng khoảng thời gian đó, tin tức Vivian Healther và nhà thiết kế áo cưới nổi tiếng người Ý đang uống trà chiều ở Milan cũng được lan truyền rộng rãi.

Chính Tô Thâm Tuyết cũng đã từng đọc được bản tin đó.

Đó cũng chính là thời điểm cô đã trở thành một trong ba ứng cử viên cho vị trí Nữ hoàng. Lúc ấy, cô vừa học vừa chờ điện thoại của Utah Tụng Hương. Chờ điện thoại của anh làm gì ư? Đương nhiên là chờ anh gọi báo cho cô biết tin anh và Vivian sắp kết hôn.

Thật ra, Utah Tụng Hương vẫn thường tán gẫu với cô qua các ứng dụng trò chuyện, gọi video hoặc điện thoại, nhưng lại không hề hé nửa lời về chuyện giữa anh và Vivian.

Vào một đêm đầy sao, anh lại đột nhiên xuất hiện, gõ cửa sổ phòng cô.

Cô đứng trước cửa sổ, còn anh ngồi trên bệ cửa.

“Thâm Tuyết, anh đã trở về, lần này về rồi sẽ không đi nữa.” Đây chính là câu đầu tiên anh nói với cô.

Câu nói thứ hai của anh là: “Thâm Tuyết, em có muốn cùng anh làm một chuyện vô cùng quan trọng không?”

Năm tiếp theo, cô trở thành Nữ hoàng Goran, anh trở thành Thủ tướng Goran.

Vivian Healther đuổi theo anh đến tận London nhưng lại không thể lấy Utah Tụng Hương. Thay vào đó, đối tượng kết hôn với Utah Tụng Hương lại chính là cô con gái lớn không địa vị của nhà họ Tô.

Tin tức kết hôn vừa truyền ra, cô đã nhận được không ít cuộc gọi từ mấy người “bạn cũ.” Phần lớn họ gọi đến chỉ để giễu cợt, ngay cả câu chúc hạnh phúc cũng vô cùng quái gở, thậm chí có vài người còn nguyền rủa cô một cách thẳng thừng.

Tuy vậy, trong số những người gọi điện đến lại không hề có Vivian Healther.

Lần cuối cùng cô nhìn thấy cô ta là ngày cô lên ngôi Nữ hoàng Goran. Hôm ấy, cô ta xuất hiện với dáng vẻ vô cùng kiêu ngạo. Trong mắt cô ta, Vương miện Hoa hồng chỉ là một “món đồ chơi mà tôi không thèm.”

Tô Thâm Tuyết biết, “hòn ngọc quý” nhà Healther muốn cái gì.

Cô không tài nào nhớ nổi hôm ấy Vivian đã nói với cô những gì, ấn tượng đọng lại trong lòng cô chỉ có dáng vẻ của cô ta khi rời đi.

Đó là dáng vẻ mà cô đã từng vô cùng ngưỡng mộ.

Đối với một số người, tình yêu và sự kiêu hãnh là một loại năng lực bẩm sinh. Nhưng với một số người khác, đó là những thứ mà họ phải dùng cả đời phấn đấu mới đạt được. Thậm chí cho đến lúc chết, tay trắng vẫn cứ hoàn trắng tay.

Trên đường trở về Cung điện Jose, lúc đi ngang qua số Một đường Jose, Tô Thâm Tuyết bảo tài xế lái xe chậm lại một chút.

Qua cửa kính xe, cô nhìn thấy một dãy chiến sĩ mặc đồng phục kỵ binh cổ điển đang đứng trước cửa số Một đường Jose. Một số du khách xung quanh còn không ngừng lia ống kính máy ảnh về phía biển số nhà. Sự kiện Utah Tụng Hương chuyển vào đây ở đã khiến số nhà này trở thành điểm thu hút khách du lịch hàng đầu tại Goran.

Mắt cô vẫn không thôi tìm kiếm.

Số Một đường Jose ngay sát cạnh tòa nhà quốc hội và tòa thị chính với số phòng làm việc lên đến hàng nghìn. Thế nhưng cô vẫn có thể nhanh chóng tìm được nóc nhà màu vàng kia. Đó chính là nơi ở của Utah Tụng Hương.

Tòa nhà có nóc màu vàng kia chính là nơi Utah Tụng Hương tự đầu tư xây dựng vào năm ngoái. Giữa một dãy các nóc nhà màu nâu, nóc nhà mới xây với màu sắc sặc sỡ kia có tác dụng lọc không khí và cách âm tốt hơn rất nhiều.

Nóc nhà màu vàng kia càng lúc càng xa dần, càng lúc càng nhỏ lại. Mãi đến khi nó khuất hẳn, cô mới lưu luyến dời mắt khỏi khung cảnh bên ngoài cửa xe.

Tô Thâm Tuyết thầm hiểu, có rất nhiều chuyện đã không còn như trước nữa.

Trước kia, mỗi lần đi ngang qua số Một đường Jose, cô không bảo tài xế chạy chậm lại nữa, càng không để ánh mắt mình lang thang tìm kiếm xung quanh nữa.

Sao con số 26 này lại rõ ràng đến thế?

Cô đã không gặp Utah Tụng Hương 26 ngày rồi.

Hôm qua, con số này chỉ dừng lại ở 25, thế mà hôm nay đã biến thành 26, đến nửa đêm nay sẽ thành 27.

Liệu con số này có dừng lại ở số 27 không?

Cô hy vọng rằng, vào ngày thứ 27, cô có thể nhìn thấy Utah Tụng Hương.

Cô giáo ơi, cô biết không, khoảnh khắc này đây, cảm giác nhớ nhung như đang nuốt chửng tâm hồn em.

Cảm giác này hoàn toàn khác biệt với cảm giác mong ngóng của em dành cho cô hay cho mẹ.

Lúc nhớ đến cô, hay nhớ đến mẹ, trong lòng em rất bình yên, hệt như một đứa trẻ ngồi trước cửa ngóng trông mẹ về lúc hoàng hôn vậy.

Nhưng cảm xúc nhớ nhung hoàn toàn khác biệt này lại khiến em cảm thấy sợ sệt và hoảng hốt.

Lúc này đây, em cứ như đang vùi mình vào ngọn lửa nóng hừng hực, nhưng lại vẫn vui vẻ chịu đựng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.