Những truyện mà có beta thì tốc độ không chỉ phụ thuộc vào mình thôi.:”> Nhân tiện thì vẫn còn hơi sốc với việc Hoại đạo xuất bản bên Tàu bị đẽo ráo cả =_,= Nhân tiện cái nữa là nếu tuần sau thấy mình lặn mất tăm thì hãy hiểu rằng vừa thi rớt nên phải quay mặt vào tường tự kỷ sám hối. -_-
Sau một mùa đông giá rét, khi cây quỳnh tương đâm chồi nảy lộc, Trường An rốt cuộc chặt được cành cây đầu tiên từ lúc chào đời.
Nó rốt cuộc có thể nếm thử chất lỏng có vị ngọt bên trong, Trường An nghĩ, nhất định phải ngọt ngào thơm tho hơn xa viên kẹo Bắc Thích tùy tay ném cho.
Bắc Thích chỉ thấy đứa trẻ như một động vật nhỏ, ngồi xổm dưới đất, dùng hai tay bưng nhánh cây, chẳng thèm chú ý mình mặt xám mày tro, thoạt tiên cẩn thận ngửi thử, sau đó dốc “ực” như con mèo tham ăn, sắc mặt tức khắc từ trắng hóa đỏ, lại từ đỏ thành xanh, rốt cuộc phun ra cái “phụt”, ho sặc sụa.
Bắc Thích nhìn thấy hình ảnh chờ đợi đã lâu, không nhịn được cười rộ lên.
Trường An nước mắt lưng tròng quay đầu nhìn ông ta đầy bi phẫn – nó rốt cuộc hiểu được, mình bị lão khốn nạn Bắc Thích này lừa rồi, chảy trong cái cây quỷ này nào phải nước đường ngon lành gì, rõ ràng vừa cay vừa hắc!
“Nhóc con, phung phí của trời, không biết tốt xấu.” Bắc Thích vừa nói như vậy vừa đi đến dưới một gốc quỳnh tương, bàn tay thuôn thuôn đột nhiên biến thành vuốt thú,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tung-chi-dao/2148951/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.