Nữ nhân dâng rượu đội bầu rượu còn to hơn đầu mình run rẩy đi tới, quỳ hai gối xuống đất, để mọi người đang cuồng hoan lấy bầu rượu trên đầu nàng mà tự rót. Hoa Nghi cầm bầu rượu rót hai bát to, nghiêng người giơ bát rượu tỏ ý với trưởng lão Cự Sơn vẫn lấm la lấm lét nhìn bên này, hết sức dũng cảm uống một hơi cạn sạch bát rượu thứ nhất, xem như kính lão, sau đó lại bưng bát thứ hai.
Trường An ngửi thấy mùi rượu quen thuộc, lập tức nhớ tới đám cây y chém suốt mấy năm, liền giơ tay ngăn động tác đưa rượu vào tay y, lắc đầu nói với nữ nhân: “Đa tạ, ta không cần.”
Nữ nhân hầu rượu nâng cái khay chứa bầu rượu lên, hơi khom người lui sang bên, chờ những người khác gọi, Hoa Nghi nghe hương rượu, sảng khoái thở dài, cảm thấy một hơi nằm trong ***g ngực mấy tháng qua quả thật đã buông xuống không ít – lão mù muốn nhân lúc này giết y, thật sự có chút đạo lý.
Y liếc nhìn Trường An dáng vẻ thờ ơ, không nhịn được nói: “Nam nhân sao có thể không uống rượu Nam nhân không uống rượu không lớn được đâu.”
Trường An hờ hững cúi mắt, bàn tay xuyên thấu qua gói hành lý vuốt ve mã đao, chẳng buồn đấu võ mồm với y, coi lời Hoa Nghi nói thành một phát rắm thoảng qua.
Hoa Nghi uống hai ngụm rượu vào bụng, còn nói nhảm hơn cả bình thường – điểm này y và Bắc Thích thật sự giống như cùng một mẹ sinh ra.
Y bưng bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tung-chi-dao/2148927/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.