Trường An có chỗ ở mới, vốn là rất cao hứng. Dù cho y không hề xoi mói việc ăn mặc đi lại nhưng thật sự đã chịu đủ sơn động u ám ẩm thấp, ở trong đó lâu ngày, cảm thấy xương cốt cũng phải mọc nấm.
Song chẳng mới mẻ được mấy ngày thì y đã cảm thấy phiền phức quá sức – tự dưng giao nhân “A A A” tìm đường chết kia cứ tới khóc tang ngay cửa nhà y suốt!
Biển đã tan băng, thú nhân vốn muốn thả “A A A” về lại biển khơi, để hắn khỏi ở trong bộ lạc ăn chực mãi.
“A A A” kia mặc dù từ từ hiểu được tiếng người nhưng cổ họng trời sinh có vấn đề, dù hiểu hơn nữa thì vẫn chẳng nói được, ở mãi trong bộ lạc thú nhân cũng không ra làm sao.
Nhưng bọn họ năm lần bảy lượt vào thời điểm ra khơi đều dẫn theo “A A A”, giao nhân này lại dường như vui đến quên cả đường về, chẳng hề có ý quay lại biển rộng.
Tạp Tá nóng tính và Lục Tuyền chỉ làm không nói hai người từng hợp lực ném “A A A” xuống nước, giao nhân vừa vào nước, nửa người dưới liền thành đuôi cá, vảy sáng lóng lánh, thêm bộ mặt tiểu bạch môi hồng răng trắng, quả thật khá dễ nhìn.
Có điều hành vi của giao nhân xinh đẹp này lại y hệt như một con chó ghẻ mặt dày – khi đám Tạp Tá quay về, hắn liền dùng bàn tay mọc màng bám dính đuôi thuyền, lắc đầu vẫy đuôi theo về.
Giao nhân sống ở sâu dưới biển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tung-chi-dao/2148875/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.