Trọng giáp kia cổ quái cực kỳ, như bao người ta trong một lớp vỏ vậy, Hoa Nghi không biết người ở bên trong thiết giáp khi bị đao thương va chạm có đau hay không, nhưng y nhanh chóng phát hiện, dù đánh “người sắt” kia không thể động đậy, chẳng cách nào đánh trả, bọn họ vẫn có thể đứng đó vững vàng chặn đường. 
Dưới trọng giáp chỉ có mặt và các khớp lộ ra ngoài là nhược điểm duy nhất, mà những người này giống như được huấn luyện tốt, một khi bị giết chết, liền dùng chút hơi sức cuối cùng bổ đến ôm lấy địch nhân, không biết bên trong trọng giáp kia có cơ quan gì mà một khi ôm bằng hai tay là bắn ra khóa ngầm khóa chặt đối phương. 
Hoa Nghi nhìn chiến trường, nhìn những người thiết giáp tầng tầng lớp lớp kia, tầm mắt quét qua cả sơn cốc – đến bước này y ngược lại vừa không gấp cũng chẳng luống cuống, người tính không bao giờ bằng trời tính, dù lập kế nhiều hơn thì trong nháy mắt đánh giáp lá cà cũng chẳng kịp chuẩn bị. 
“Lục Tuyền, Minh Chu, hai ngươi mỗi người dẫn một nhánh huynh đệ hóa thú, đi từ hai bên, xé cái lớp vỏ sắt kia, dắt đám rụt đầu trong vỏ đó ra hai hướng cho ta, chúng ta sẽ phá hổng một lỗ từ chính giữa.” 
Y chưa dứt lời, Lục Tuyền trong phút chốc đã hóa thành cự thú, gầm một tiếng xông ra. Minh Chu ánh mắt lóe lên mà lao theo. 
Hoa Nghi cố dời tầm mắt khỏi trung tâm chiến cuộc, thấp giọng nói với một thị vệ: “Ngươi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tung-chi-dao/2148787/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.