Không được đi
Bàn tay nóng rực của Trữ Yến khiến làn da Hạ Nhiễm bỏng rát, đôi mắt sâu thẳm lạnh lẽo của hắn tràn đầy phẫn nộ, hung hăng chiếu thẳng về phía anh, thanh âm trầm thấp lạnh băng cưỡng ép đặt câu hỏi khiến Hạ Nhiễm có chút sợ hãi. Tuy bên ngoài anh giả vờ bình tĩnh, nhưng dù gì bản chất vẫn một Beta có xuất thân thấp kém chưa trải sự đời, bị Trữ Yến quát một cái thì hai con ngươi liền run rẩy, lớp ngụy trang yếu ớt vỡ nát đầy đất, anh hoảng sợ muốn rút tay về.
Trữ Yến thấy Hạ Nhiễm giãy giụa thì lập tức nhíu mày, càng dùng sức nắm chặt anh hơn, mẹ Trữ thấy thế liền giận dữ lên tiếng: "Trữ Yến! Ngay cả mẹ nói mà con cũng không nghe hả? Mau buông tay ra cho mẹ, quay về ngay!"
Trong lòng Trữ Yến trống rỗng, hai mắt hắn chưa bao giờ rời khỏi gương mặt của Hạ Nhiễm, chỉ sợ vừa lơ là thì anh sẽ lập tức trốn đi mất. Hắn nóng lòng chờ câu trả lời của đối phương, nhưng anh lại sợ hãi nhìn hắn với đôi mắt xám xịt ầng ậng nước.
Trong tiềm thức hắn cho rằng Hạ Nhiễm không nên nhìn mình với ánh mắt như vậy, lúc đó trong đôi con ngươi ấy tràn đầy tình yêu và bao dung, sao có thể sợ hắn được chứ?
Trữ Yến ngẩn người, sức lực nhẹ đi mấy phần, ngay lúc đó hắn liền nghe được giọng nói run rẩy đang cố trở nên bình tĩnh của Hạ Nhiễm: "Hỏi như vậy thì có ý nghĩa gì chứ? Chúng ta đã ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tuc-ly-hon/2782175/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.