Cảm ơn ss Bối Ảnh dù đang thi cử vất vả nhưng vẫn dành thời gian giúp em (^o^)/
“Mọi người sao đều ở phòng bếp…Phụt, haha, Thu Tư, Nhược Phong, Mặc Ngôn….Ha ha, mấy người đang tổ chức vũ hội hóa trang à? Ha ha, thú vị thật.” Chưa bao giờ thấy hai kẻ được mệnh danh là xích sát phong vân trong bộ dạng chật vật thế này, Vương Lạc càng lúc càng cười lớn tiếng.
Minh Nhược Phong và Tang Mặc Ngôn nhìn nhau, ăn ý bốc một nắm bột mì trên bàn đồng thời ném về phía Vương Lạc đang ôm bụng cười to.
“Này, đều là bạn bè thân thiết với nhau, không cần phải làm như vậy chứ.” Vương Lạc phun phì phì bột mì trong miệng xuống đất, vẻ mặt thảm thương nhìn về phía hai người mặt trắng đứng ở bên kia.
“Tự làm tự chịu.” Cùng một câu nói thốt ra từ miệng của Minh Nhược Phong và Tang Mặc Ngôn.
“Hôm nay tôi đã đủ xui xẻo lắm rồi, mấy người lại còn đối xử với bạn bè thế này nữa.” Lời nói tuy là oán giận nhưng trong giọng điệu pha lẫn một ý cười rất nhẹ.
Minh Nhược Phong nhếch khóe miệng, thành một nụ cười gian tà khó nói nên lời, quay đầu nhìn về phía Vương Lạc gần như là “trắng” giống họ: “Đã vậy thì xui xẻo thêm một chút đi.”
Lời vừa dứt, không đợi Vương Lạc kịp phản ứng lại, Minh Nhược Phong nắm lấy bột mì còn thừa trong tay ném thẳng về phía đối phương.
Vương Lạc né tránh không kịp, chẳng những không tức giận mà ngược lại nụ cười bên khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu/2900466/quyen-1-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.