*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vòng tay của Lâm Tống Tiện vừa ấm áp vừa rộng rãi, hơi thở của anh ở khắp nơi, đáy lòng bất an cùng sợ hãi cũng dần hồi phục lại, sau cú sốc lớn này, Tống Oanh cũng dần dần tỉnh táo lại.
Cô ngẩng đầu nhìn anh, hai mắt đỏ bừng, giọng nói xen lẫn tiếng nghẹn ngào.
"Cậu quay lại khi nào?"
Lâm Tống Tiện thần sắc không khống chế được dừng lại một chút "Ừm, cũng được một thời gian rồi."
Suy đoán của cô đã chính xác, Tống Oanh khoảnh khắc nước mắt như mưa.
"Khốn nạn." Cô nức nở, uỷ khuất cùng phẫn nộ dồn dập trong lòng, không tự chủ được đưa tay đẩy anh ra.
"Nhân Nhân..." Lâm Tống Tiện nắm lấy cánh tay đang vung vẩy của cô, ngay sau đó, anh bưng mặt cô lên hôn một trận.
Tống Oanh ngay lập tức như gặp sự cố kỹ thuật, cô đứng tại chỗ bất động, trên môi có một lực không nặng không nhẹ truyền tới, cảm xúc mềm mại cùng hơi thở nhẹ nhàng thuộc về Lâm Tống Tiện, hô hấp giao thoa, anh cạy mở hàm răng của cô ra luồn vào.
Chẳng biết từ lúc nào bàn tay đó từ bên mặt cô chuyển xuống gáy, Lâm Tống Tiện ôm lấy cô, từng chút một cướp đi dưỡng khí của cô.
Tống Oanh tay chân mềm nhũn, đầu óc trống rỗng, gần như thở không nổi.
Dạng thân mật như vậy nằm ngoài tầm nhận biết của cô từ trước tới nay, càng không nói đến người này là Lâm Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-xuan-oanh/1715131/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.