Chương trước
Chương sau
Tô Anh lần đầu tiên chịu cảnh như thế này, chưa từng có ai dám đùa nghịch nàng như thế này. Băng Thần cười càng làm nàng khó chịu hơn, bây giờ thì nàng chắc chắn tên này biết được nàng có mục đích gì khi tiếp cận hắn ta.

Dù sao từ Băng Thiên Hậu, Tiếu Hoan Hỷ cho tới Trình Tử Tinh thì đều chỉ có mục đích duy nhất. Với lại nàng cũng rõ ràng hắn ta trêu chọc nàng như thế này có lẽ để trả thù việc nàng đá hắn chiều nay, bị đau như thế trong lòng không uất ức mới lạ.

Nàng ngước nhìn hắn tức giận:

“Ngươi dám trêu đùa ta sao?”

Băng Thần mỉm cười:

“Nàng thông minh như thế chắc cũng hiểu nguyên do rồi đúng không? Nàng với Tiếu Hoan Hỷ đã là đối thủ của nhau thì rõ ràng mục đích không khác nhau bao nhiêu. Thậm chí ta còn biết nàng đến từ cùng thế lực với một người bạn của ta.

Qua mặt Băng Thần này thì nàng còn chưa đủ trình độ đâu, đừng tưởng đến từ Thượng Thần Chi Giới thì ngon. Sống lâu hơn ta nhưng trí tuệ muốn vượt qua ta thì khó lắm, trừ khi nàng không bao giờ biểu hiện ra cái gì đáng nghi.”

Tô Anh hừ một tiếng rồi nói:

“Ta không lâu không được gì nhưng cảnh giới chắc chắn cao hơn ngươi, dù cho hiện tại chỉ là một cái Vũ Thần thì vẫn hơn ngươi.”

Băng Thần bĩu môi đáp:

“Hơn tu vi thì sao cơ chứ, chẳng lẽ nàng muốn đánh ta, nàng dám làm thế thì ta sẽ đi nói với Hạ Y để nàng được nhanh chóng quay về Thượng Thần Chi Giới. Với lại kể cả nàng có giết ta đi nữa cũng đừng hòng bắt ta nôn ra Thần Nữ Như Hoa Kiếm Thức.”

Tô Anh hừ một tiếng rồi khẽ niệm cái gì đó, trên cổ tay nàng khẽ hiện ra một cái ấn ký, hắn ta lập tức cảm giác được nguyên khí của nàng ầm ầm kéo lên. Có điều hình như chỗ này đâu ai có thể sử dụng được nguyên khí.

Băng Thần đoán được Tô Anh và Băng Thiên Hậu có cùng xuất thân, thế nhưng thân phận thật sự của Băng Thiên Hậu hiện tại hắn vẫn không biết. Điều này dẫn tới hắn ta không thể nào biết được địa vị thật sự của Tô Anh trong Thần Nữ Đảo được.

Cái ấn ký trên cổ tay chính là do Tô Anh chuẩn bị để đối phó với những thứ do Thượng Nhân giăng ra ở phía hạ giới. Hạ Thiên Tứ giăng ra một cái phong ấn kết giới khổng lồ, thế nhưng bậc hậu bối như hắn sao có hơn được Tô Anh đầy kinh nghiệm.

Nếu đã phải tới Đế Vương Tinh để sinh sống trong một thời gian dài, thì làm sao có chuyện nàng ta không chuẩn bị từ trước. Thế là bây giờ trong kết giới nàng ta có thể sử dụng được tu vi của mình, hiện tại là Vũ Thần Đỉnh Phong rồi.

Băng Thần hiện tại thì vẫn chỉ là một cái phàm nhân tại kinh đô của Đế Vương Tinh như bao người, lúc này đến phiên hắn bối rối. Nhìn nàng ta từ từ đứng dậy với nụ cười tràn ngập tự tin, vẻ ranh mãnh như một con cáo đang nghĩ làm sao để ăn thịt con thỏ yếu đuối.

Hắn không biết nàng ta dùng cách nào để xử lý cái phong ấn, thế nhưng hắn biết tình hình của mình cực kỳ không ổn. Trong nhà này cách âm cực kỳ tốt, với sức lực của một phàm nhân thì hắn la khản cổ cũng không ai tới cứu.

Đang lo ngại nhất là không biết nàng có ý định xử trí hắn ta như thế nào, nhỡ nàng tức giận quá tặng hắn một cái Miên Dương Liệt Dương Cước thì không đơn giản là đau đâu. Một phàm nhân thì dù ăn một cước nhẹ nhất của nàng phía dưới sẽ liệt theo đúng nghĩa đen.

Tuy hắn ta có thể chờ đợi Sinh Mệnh Ngọc Điệp giúp hắn ta hồi phục, thế nhưng một khoảng thời gian dài làm hòa thượng thì khác gì giết hắn. Hắn ta đã lâu rồi không có cảm giác run rẩy sợ hãi, thà giết hắn đi còn đỡ đáng sợ hơn bây giờ.

Hắn ta nghĩ tới phòng của Bạch Mẫu Đơn, ở ngay đối diện lại còn chưa đóng cửa liền dùng hết sức hét lên.

“Rầm”

Thế nhưng âm tiết đầu tiên còn chưa ra khỏi cổ họng thì cánh cửa đã đóng sầm lại khiến cho âm thanh không thể thoát ra ngoài. Băng Thần lần này sợ thật rồi, nàng ta cứ chầm chậm đi tới trước mặt hắn, vô cùng chậm rãi, vô cùng đáng sợ.

Trước kia đều là hắn cho người ta cảm giác này, không nghĩ đến một ngày hắn lại phải đối mặt với tình cảnh ngặt nghèo như thế này. Thua một vài đại cảnh, hắn vẫn còn có sức mạnh để phản kháng lại, nhưng một phàm nhân sao thắng được Vũ Thần.

Băng Thần mỉm cười nói:

“Tô cô nương, Tô đại tỷ, chúng ta có gì từ từ nói với nhau có được không, nhất định ngươi không nên dùng bạo lực để giải quyết. Chúng ta là người văn minh có phải không, nếu tỷ ra tay lộ ra ngoài thì không tốt lắm đâu.”

Tô Anh ngẩng mặt cười to:

“Băng Thần ơi là Băng Thần, không phải ngươi mưu trí lắm sao, tại sao bây giờ lại nhún nhường trước mặt một nữ nhân như ta.”

Băng Thần thật sự không còn gì để nói, nếu nàng không phải Vũ Thần thì làm sao hắn ta phải đi nhún nhường nàng ta là gì. Chính vì mưu trí nên hắn ta phải biết thời biết thế, hiện tại đang ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu.

Tô Anh tức giận quát:

“Nhanh quỳ xuống cho ta, nếu không ta tặng người một sút như chiều nay, đảm bảo từ giờ đến lúc chết ngươi không thể nào quên.”

Băng Thần vội quỳ xuống khoanh tay lại như tiểu tử phạm phải lỗi bị đại nhân trách mắng, cái đầu gối này sợ không quỳ cũng bị nàng đá cho quỳ xuống. Đầu hàng sớm bớt đau khổ vẫn hơn, dù sao hắn vẫn không phải loại người thích bị bạo hành.

Nàng ta có vẻ đắc ý cởi ra lớp áo khoác bên ngoài, tiếp đó cởi luôn lớp áo bên trong, thân thể nõn nà dần hiển hiện trước mắt Băng Thần. Từng món từng món rơi xuống ngay trước mặt của hắn ta, bỗng chốc mỹ nhân như ngọc đã đứng trước mắt hắn.

Băng Thần ấp úng:

“Ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì đây Tô Anh. “

Tô Anh nghiêm túc nói:

“Ngươi dạy cho ta thức thứ chín Họa Mỹ Nhân, sau đó đó tìm cách truyền dạy cho ta thức thứ 10, đúng rồi nó tên gì ý nhỉ?”

Băng Thần nhẹ giọng:

“Thức thứ mười của Thần Nữ Như Hoa Kiếm Quyết tên Họa Nhân Sinh, kết hợp của chín thức phía trước ưu điểm. Nhưng ta đã nói rằng dù chết cũng sẽ không truyền thụ cho ngươi, đừng có ép ta bởi vô ích thôi.”

Băng Thần nhắm mắt lại bởi cảnh đẹp trước mắt khiến hắn ta phân tâm, làm gì có tên nào hám gái như Băng Thần lại bình tĩnh được. Thượng Thần Chi Giới nữ nhân đẹp thứ hai Tô Anh đang khỏa thân trước mặt hắn, vẻ đẹp của nàng không thua mấy so với Hương Thiên Ánh.

Tô Anh khẽ giọng hỏi:

“Ta có đẹp không?”

Băng Thần cúi gằm mặt:

“Thua lão bà của ta.”

Tô Anh mỉm cười:

“Hương Thiên Ánh phải không, thế nhưng đẹp như ta vẫn dư sức làm nữ nhân của ngươi. Chỉ cần ngươi đáp ứng hai yêu cầu vữa nãy là được, đảm bảo xuất kiếp này ta sẽ chung thủy với mình ngươi, thế nào ngươi nghĩ sao?”

Băng Thần sững sờ nhưng vẫn rất kiềm chế bản thân:

“Ta không muốn thì không ai ép được.”

Tô Anh nhìn ánh mắt quật cường của Băng Thần thì cảm thấy người này rất thú vị, tài năng của hắn khiến cho giá trị của hắn rất lớn. Người này là một trong số ít những kẻ nàng để vào mắt, phải biết thập đại môn chủ vẫn chưa là gì với nàng.

Cao thủ đệ nhất Thượng Thần Chi Giới do người đời phong tặng tuy chưa hoàn toàn chính xác, thế nhưng nàng cũng không phải kẻ tầm thường. Băng Thần nếu đủ thời gian để lớn lên chắc hẳn sẽ vượt qua nàng, với lại chỉ có cách này mới khiến hắn cam tâm tình nguyện giúp nàng, giúp Thần Nữ Đảo.

Nàng hừ một tiếng rồi cười nói:

“Bây giờ một là ngươi chủ động, còn không thì ta cưỡng bức ngươi, cho ngươi ba phút thời gian suy nghĩ.”

Băng Thần mắt trợn tròn, hắn rất muốn nói rằng mình nhất quyết không nghe, thế nhưng thằng em không nghe lời đã dựng đứng cả lên. Nàng bây giờ cưỡng bức thì hắn mất mặt đến nhà bà ngoại, vốn muốn chơi đùa một thời gian ai ngờ nàng lại mãnh liệt như thế.

Hắn đứng lên bước tới ôm chầm lấy nàng vào trong lòng, đời này bị cưỡng bức một lần là đủ rồi. Làm nam nhân không thể uất ức như thế, nàng đã cho thể diện thì hắn nên ngoan một chút thì hơn, huống chi chuyện này cũng chỉ là sớm muộn.

(Chương tăng thêm cám ơn bạn [email protected] đã tặng đậu. Chân thành cảm ơn.)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.