Chương trước
Chương sau
Băng Thần sau đó đợi đúng khi hai người kia từ thực tại vào trong trò chơi thì lại kêu hai người đi làm việc ngay. Hắn ta muốn tiếp xúc với hai người còn đang không hiểu tình hình, Tô Anh tiếp xúc với người trong công hội lâu quá rồi lừa nàng hơi khó.

Phòng Hội trưởng làm Băng Thần hơi bất ngờ, không nghĩ tới mình không có tại Đế Vương Tinh nhưng nơi đây lại được làm đẹp đến mức khó tin. Đầu tiên chất liệu thì toàn bộ được làm bằng ngọc thạch, thời tiết nắng nóng nhưng ngồi ở đây lại mát lạnh.

Màu sắc cũng được phối hợp hài hòa, chất ngọc cực tốt tuổi đời phải trên vạn năm, những thứ này có lẽ phải rất mất công sức mới có thể kiếm được. Đồ đạc trong phòng thì trưng bày toàn trang bị cấp Thần, chỉ số thì rất tốt, đảm bảo sẽ có rất nhiều người phải thèm thuồng.

Băng Thần cũng biết việc trưng bày trang bị thực ra là một kế sách, chuyện này có thể tuyên dương tài lực của bang hội. Bất kể bàn bạc hay làm ăn thì chỉ cần họ tới đây nhìn thấy một nơi trang nhã lại quý trọng như thế này sẽ không nảy ra ý khinh thường.

Mất khoảng mười phút để các nàng đi tới đây, lúc tới thì trên người hai nàng cũng có chút trang bị chứ không phải toàn đồ trắng như lúc đầu. Đây cũng là một điều khiến hắn ta thắc mắc từ đầu, người chơi cấp độ hơn 200 lại đi mặc đồ trắng tân thủ.

Hai nàng đi tới thì Tiếu Hoan Hỷ liền nghiêm túc:

“Không biết Hội trưởng gọi chúng ta tới đây có chuyện gì?”

Băng Thần mỉm cười nói:

“Ta đã nói tuyển hai người làm trợ lý đâu phải nói đùa, chuẩn bị xuất phát ra ngoài tìm boss dã ngoại thế nên ta mới kêu hai người các ngươi tới. Bây giờ nói cho ta biết chức nghiệp luyện đan của các ngươi có giới hạn gì không?”

Tiếu Hoan Hỷ gật đầu đáp:

“Cái này cũng có, đầu tiên phải nói tới số lần luyện đan bị giới hạn bằng thể lực. Theo ta tính toán thì một ngày chỉ luyện được một lần đan dược Hoàng cấp trở nên. Thấp hơn Hoàng cấp thì có thể luyện từ một đến mười lần, kinh nghiêm lấy được khoảng 10 vạn.”

Băng Thần ngạc nhiên:

“Ta nghe nói các ngươi luyện đan phải 50 vạn kinh nghiệm một ngày mới đúng chứ?”

Tiếu Hoan Hỷ lắc đầu nói:

“Đó là do đan sư hướng dẫn nói thôi, thực sự nếu luyện thành đan sư Thánh cấp trở nên thì mới có lượng kinh nghiệm như thế. Chưa kể chúng ta lại còn chọn đan sư là phụ tu nên chỉ có thể chờ nhiệm vụ hoặc kiếm thêm nhờ đánh quái giống như mọi người.”

Băng Thần gật đầu nói:

“Thế thì hai người cùng đi theo ta thăng cấp.”

Tiếu Hoan Hỷ mỉm cười nói:

“Dù sao trong tổ đội bây giờ cũng chia kinh nghiệm theo đóng góp,thế nên đi theo bám chân đại thân cũng không ảnh mấy.”

Băng Thần hoàn toàn không biết về chuyện này liền hỏi:

“Chia theo đóng góp?”

Tiếu Hoan Hỷ gật đầu khẽ giọng:

“Đúng thế, chẳng lẽ hội trưởng không biết gì sao?

Băng Thần làm sao biết được khi hắn ta thực sự chẳng tổ đội với ai cả, suốt mấy tháng qua độc lập chiến đấu, đầu tiên là tổ đội trong Thiên Long Bang đã đủ người. Sau đó hắn ta lo hộ tống Băng Thiên Hậu mất hơn một tháng nữa.

Ba tuần sau chờ đợi mở cửa để chuyển sever, Nguyệt Thần Tinh hắn ta cũng không quen nhiều người nên ở một mình cũng phải. Thực ra lý do chính là do hắn ta quá mạnh để đi đánh boss nơi cấp thấp, hắn cũng không muốn vì mấy người không quen biết chia kinh nghiệm.

Trần Gia Linh thì không muốn phụ thuộc quá mức vào hắn, huống chi để cho hắn đi đánh nơi có cấp độ cao thì mới có trang bị cấp cao dư thừa nhượng lại cho nàng. Thế nên tốt nhất vẫn là hắn vẫn tự đi đánh một mình thì lợi ích lớn nhất.

Băng Thần mỉm cười nói:

“Quả thật ta ít khi để ý, hai cô nương mới vào Thiên Đạo đã tìm hiểu trò chơi này kỹ nhỉ.”

Hai nàng im lặng, Băng Thần rõ ràng đang nói thẳng cho họ biết rằng hắn biết họ là ai, Tiếu Hoan Hỷ cũng nhận ra từ sớm rồi. Nàng nhìn vào gương mặt tươi cười kia, rốt cuộc nàng biết tại sao hắn ta có thể cưa được Băng Thiên Hậu.

Rõ ràng từ lúc nàng vừa tới hắn đã nhận ra nàng là người của Thượng Thần Chi Giới, thậm chí còn biết được nàng có quan hệ với Tô Anh. Hắn ta cũng mới chỉ có đi về Đế Vương Tinh được có một ngày thì Tô Anh liền lộ tẩy.

Tiếu Hoan Hỷ mỉm cười nói:

“Hội trưởng đã biết thì xin giúp đỡ bọn ta.”

Băng Thần nhìn họ thở dài hỏi:

“Rốt cuộc ta có cái gì lại khiến các vị kéo xuống tìm ta, với lại chẳng phải rất nhanh thôi các ngươi cũng sẽ trở lại Thượng Thần Chi Giới sao? ”

Tiếu Hoan Hỷ lắc đầu khẽ giọng nói:

“Chúng ta tìm ngươi thực sự có mục đích riêng nhưng không có gì xấu cả, còn chuyện chúng ta trở về là không thể. Hoàn thành trò chơi này hoặc chết ngoài thực tại thì chúng ta mới quay về Thượng Thần Chi Giới, nói chính xác thì chúng ta giống như Hạ Y vậy.”

Băng Thần lần nữa thở dài đáp:

“Rồi, rồi ta đã hiểu, những chuyển còn lại chắc ta không nên hỏi, cũng không tiết lộ thân phận các ngươi cho những người khác biết phải không?”

Tiếu Hoan Hỷ mỉm cười nói:

“Thân phận của chúng ta ở Thượng Thần Chi Giới ai cũng biết, thế nhưng thực sự có chút khó xử nên nếu tiết lộ ra sẽ không hay. Nếu công tử đồng ý không tiết lộ thì ta sẽ tặng cho công tử một niềm vui thật lớn, đảm bảo công tử cực kỳ thích.”

Băng Thần quả thật bất ngờ bởi không nghĩ nàng sẽ nhượng bộ như thế, thậm chí còn chịu tặng cho hắn ta lợi ích.

Hắn ta ngạc nhiên hỏi:

“Niềm vui thật lớn?”

Tiếu Hoan Hỷ chỉ vào Trình Tử Tinh rồi nói:

“Kết thúc Thiên Đạo nếu công tử vẫn không để lộ bí mật thì ta sẽ gả nàng cho công tử, thế nào ngươi thấy có được không? “

Băng Thần đương nhiên thích, thế nhưng còn phải coi cô nàng này tính tình như thế nào đã, với lại hắn ta muốn thử xem mình quan trọng như thế nào. Thế như hắn ta đoán thì Tiếu Hoan Hỷ có thân phận lớn hơn Trình Tử Tinh rất nhiều.

Nếu không phải thế thì Trình Tử Tinh nhất định sẽ có phản ứng lại, thế nhưng nàng ta thể hiện tâm lặng như nước, trong ánh mắt không có một gợn sóng. Bản thân hắn có gì đó rất cần thiết với các nàng, thế nhưng ai biết được các nàng có thể chịu đến mức nào.

Băng Thiên Hậu và Trình Tử Tinh chấp nhận gả cho hắn thì hi sinh rất lớn rồi, nhưng Tô Anh và Tiếu Hoan Hỷ là hai cái ẩn số. Đây cũng là lần cuối hắn thăm dò các nàng bởi nếu quá nhây thì chẳng biết được gì lại khiến các nàng tức giận thì phiền.

Hắn nhìn thẳng vào nàng ta rồi nói:

“Thế nhưng ta cảm thấy thích Tiếu cô nương hơn, Tô Anh cô nương môi ngọt như thế ta muốn biết tỷ muội của nàng xinh đẹp hơn nhưng liệu có ngọt ngào hơn không.”

Tiếu Hoan Hỷ trong lòng thầm mắng, không nghĩ tới gặp phải một cái Băng Thần có sắc tâm, sắc đảm cũng bao thiên. Tên này không sợ quá trực tiếp khiến cô nương nhà người ta sợ hãi, Trình Tử Tinh không tin nổi vào lỗ tai của mình.

Tiểu tử này quả thực không biết điều, nàng cảm giác mình phải dạy dỗ lại tên này một cái, đã thế hắn còn dám phi lễ Tô Anh nữa chứ. Tô Anh coi nàng là đối thủ cũng là bằng hữu thì nàng làm sao không phải, theo hiểu biết của nàng thì Băng Thần ép buộc mới được thế.

Thế nhưng trừng trị hắn ta như thế nào mới được, phải nghĩ ra cách nào thật hợp lý, nàng liếc mặt ra hiệu cho Trình Tử Tinh. Dù sao hiểu biết của nàng về Thiên Đạo cũng không thể nào lớn bằng Trình Tử Tinh được.

Hai sư đồ bắt đầu nghĩ cách trừng trị cái con dê cụ này, gặp nhau không tới ba tiếng liền đòi chiếm người ta làm của riêng. Về tình về lý thì tên này đều đáng ăn đòn nhưng đang ở Thiên Đạo các nàng bị hạn chế nhiều quá.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.