Chương trước
Chương sau
Bàn bạc xong hết thảy thì cũng đã tới gần tối ngay hôm đó, các nàng ở trong trò chơi tiếp tục xử lý sự vụ, Băng Thần lên tới cấp 266 trong Thiên Đạo tương đương mang ra thực tại thêm 23 món nữa,có điều lần này hắn ta mang ra chỉ một vài thứ như trang bị Tử Kim Thần Dực ( Bạch Kim cấp),sáo trang Bạch Y Tử Thần ( Thần cấp),Hỏa Phượng Hoàng trứng, huyết mạch Long Vũ Hồn Huyết.

Tu vi tăng quá nhanh khiến hắn ta nghĩ tới việc mình sẽ nhanh chóng phi thăng lên trung cấp thế giới, ở trên đó không bất cứ cái Băng gia nào bảo vệ hắn, càng không có cái Chiến Vũ gia nào nể phục hắn. Bản thân Băng Thần cũng không điên đến mức để lộ quá khứ của mình cho người khác biết, với lại trên thế gian này chỉ có một cái Mê Thiên Thánh Thể đã bị hắn phát hiện nên vạn sự không lo.

Đích đến của hắn ta trước khi phi thăng đó chính là thức tỉnh thành công Vô Hạn Giới Chỉ, để Hỏa Phượng Hoàng ra đời và thành công tìm đủ mười hai người trấn thủ Khai Thiên Quyết, hiện tại đã xác định mười vị trí, còn hai người cũng nên nhanh chóng xử lý. Thậm chí nếu không tìm được nữ nhân thân cận thì hắn ta đánh phải tìm nam nhân, tiếc là lần này không tìm được mấy người như năm huynh đệ Phong gia, tự lực cánh sinh khiến hắn ta có chút lo lắng thế nên chuẩn bị trước là điều cần thiết.

Hắn ta khẽ giọng gọi Huyết Ngọc Liên:

"Ra giúp ta dung hớp huyết mạch, lại có một cái cấp độ Sáng Thế huyết mạch rơi vào tay ta."

Huyết Ngọc Liên lập tức xuất hiện, một lời cũng không nói trấn vỡ Long Vũ Hồn Huyết, mười giọt huyết mạch lơ lửng trên không trung. Thế nhưng Huyết Ngọc Liên không tiến hành dung hợp ngay, quan sát một lúc hắn mới lên tiếng:

"Chủ nhân thông qua huyết mạch này ta nhận ra một điều, hình như Huyết Mạch này được lấy cách đây không lâu, phía bên trên còn lưu một chút tử khí. Cấp độ của Huyết Mạch tuy cùng là Sáng Thế nhưng thực lực gấp đôi có thừa, ta đoán nếu không phải bên trong nó quá mức cuồng bạo lại có tỷ lệ dung hợp thấp thì cấp độ không đơn giản là Sáng Thế.

Ngài có vẻ không để ý nhưng huyết mạch này quá mức lạ lùng, làm gì có huyết mạch nào mạnh như thế lại không có một chút khí tức nào tiết lộ ra, so với lần trước ta phải mất công khống chế thật chặt chẽ mới không khiến cho Tuyết Lang Thần Tổ huyết mạch khí tức hủy diệt lộ ra ngoài.."

Băng Thần nhíu mày hỏi:

"Thế đặc trưng của huyết mạch này ngươi có biết không? Rồi còn tác dụng của nó nữa, sau khi dung hợp ta sẽ thành hình dạng gì?"

Huyết Ngọc Liên giọng lo lắng:

"Chính vì không biết chút gì về nó thế nên ta mới lên tiếng, thậm chí ta nghĩ ngài không nên dung hợp nó thì hơn nếu không ngài rất có thể bị biến thành ít kiểu kỳ quái."

Băng Thần trầm tư suy nghĩ một lát rồi nói:

"Cứ dung hợp đi, nếu nó đã mạnh như vậy thì chúng ta có thể thử, không may xảy ra vấn đề thì chúng ta có thể từ từ giải quyết.Huyết mạch này không chừng có thể đưa ta nên một tầm cao mới. Chúng ta hiện tại có vẻ đi chậm quá rồi, như Cao Thiên Kim nàng ta đơn giản là phi thăng lên trung cấp thế giới rồi đợi người đứng đầu Thiên Đạo hoàn thành 1000 cấp phi thăng lên, có lẽ nàng đã tu vi vượt qua Siêu Thần từ lâu rồi.

Như thế sau đó nàng sẽ dễ dàng tạo thế lực trong Thiên Đạo, ngoài thực tại cũng vững vàng hơn rất nhiều, ít nhất nàng không lo bị người ta dễ dàng giết chết. Trong khi đó tình hình của ta thì hoàn toàn ngược lại, thậm chí nếu để mở ra danh tiếng thì sẽ bị các thế lực lớn phía trên biến thành quân cờ sinh tử chẳng những phải lo mà địa vị cũng thua cả chó."

Huyết Ngọc Liên không khuyên nữa, Băng Thần luôn có lý lẽ của mình mỗi khi làm bất cứ chuyện gì, bọn họ đám bề tôi tốt nhất vẫn lên nghe theo thì hơn. Ngay lập tức huyết dịch của Băng Thần tuôn ra ngoài thân thể, mười giọt huyết dịch đột nhiên chuyển động không đợi Huyết Ngọc Liên mà lao thẳng vào dòng huyết mạch kia rồi tan ra.

Tiếp đó Băng Thần sửng sốt khi thấy huyết dịch của mình dần dần hóa thành trong suốt, khoảng nửa phút liền hoàn toàn biến hóa, sau đó chúng tự động quay trở lại thân thể của hắn. Vết thương trước ngực trong giây lát liền khép lại, khi huyết mạch lấp đầy cơ thể thì linh hồn của hắn ta rung động nặng nề, thứ huyết mạch kia hóa thành một con Thập Vĩ với mười cái đuôi giống như Băng Thần, khác là ở trên lưng nó có một đôi cánh hư ảo.

Nó vọt ra ngoài thân thể của Băng Thần ngoạm lấy Huyết Ngọc Liên kéo vào bên trong,Băng Thần tràn đầy lo lắng:

"Huyết Ngọc Liên thứ kia làm gì ngươi rồi?"

Băng Thần linh hồn hóa thành bàn tay đi vào thần thức với ý định tách chúng ra, thế nhưng ngay lúc này Thiên Thư lên tiếng:

"Chủ nhân nhanh chóng ngừng tay."

Băng Thần nhíu mày:

"Huyết mạch của ta dị biến muốn tấn công Huyết Ngọc Liên, ngươi có biết chuyện gì đang xảy ra không?"

Thiên Thư bình tĩnh nói:

"Huyết mạch của ngài sinh linh tính, nó với Huyết Ngọc Liên đi cùng một con đường thế nên hiện tại nó đang thăm do Huyết Ngọc Liên để tìm cách kết hợp lại. Giống như Thiên Mệnh Vương Miện và Vận Mệnh Ngọc vậy, bọn họ một cái có sức mạnh, một cái có thể nhận lấy rồi khuếch đại nó lên, chung quy thì cả hai cùng có lợi lại không hề tổn hại với nhau. Không nghĩ tới Huyết Ngọc Liên lại gặp được kỳ ngộ như thế này, nói chung là chúng ta rất may mắn, đây là chuyện tốt chứ không có hại."

Băng Thần thu tay lại khẽ giọng:

"Thế thì chúng ta chỉ có thể chờ đợi thôi sao?"

Thiên Thư khẽ giọng:

"Chuyện này không phải ít phút là xong, nếu ta đoán không nhầm cũng phải mật một tuần là ít."

Băng Thần ra khỏi thần thức, đã không có việc của hắn thì đi ra ngoài thực tại thì hơn, bước ra ngoài khoảng sân lớn Băng Thần bất đầu diễn luyện lại các vũ kỹ xưa kia mình đã từng sử dụng. Bây giờ đã có người cầm cự được với hắn trong ba phút vậy tương lai không chừng có kẻ sẽ đáng ngang tay với hắn, địa bàn của hắn đường nhiên hắn mạnh nhất, nhưng đi ra ngoài thì ai biết được.

Đứng giữa khoảng sân rộng thường được mấy cô gái trưng dụng để luyện tay, Băng Thần đứng chính giữa, phía bên ngoài lão quản gia Lâm Khôn đứng đó chờ đội sai khiến, chủ nhân đang nghiêm túc nên thở mạnh hắn ta cũng không dám sợ Băng Thần bị phân tâm.

Bầu trời hôm nay thoáng đãng lạ thường, cả một vùng trời rộng lớn không có lấy một đám mây, cả không gian dường như mở rộng. Mặt trăng to tỏa ánh sáng dịu nhẹ nhưng đủ khiến cho dù không cần bất ngọn đèn nào nhưng khoảng sân vẫn sáng, ngàn vạn ngôi sao như tô điểm lên bức tranh tuyệt đẹp.

Từng đường quyền mang uy lực vô biên cũng giống như bị ảnh hưởng mà trở nên dịu nhẹ hơn rất nhiều, bỗng nhiên Băng Thần khựng lại mặt ngẩng lên nhìn tinh không. Không biết có phải ảo giác hay không nhưng Lâm Khôn thấy Băng Thần bỗng nhiên cả thân thể trở nên hư huyễn, cảm giác giống như nhìn thấy hình chiếu chứ không phải người, thế nhưng rõ ràng Băng Thần vẫn còn đứng tại nguyên địa.

Ngộ Đạo

Băng Thần ngay trong lúc này đốn ngộ, một tia khí tức kéo thẳng lên không trung xuyên qua ngàn vạn thế giới xong thẳng lên Thượng Thần Chi Giới, đang bế quan mười vị chưởng môn đột nhiên mở to ánh mắt. Nháy mắt bọn họ liền xuất hiện ở cột sáng xung quanh, đã không biết bao nhiêu lâu Thượng Thần Chi Giới mới thấy thứ ánh sáng này, đây là dấu hiệu của việc có kẻ Ngộ Đạo cấp độ vượt qua Sáng Thế.

Thường thì những người đạt Sáng Thế đỉnh phong mới có cơ hội cảm thụ tới thứ này, sau khi ngộ đạo kết thúc sẽ lập tức phi thăng lên Thượng Thần Chi Giới, lúc đó bọn họ sẽ trực tiếp tranh người với nhau
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.