Chương trước
Chương sau
Nhưng ngay lúc này từ phía ngoài âm thanh vang lên:

"Tam hoàng tử tới."

Tử Long đám người nghe thấy liền lộ ra vẻ vui mừng, Tam Hoàng Tử thân phận cao quý lại tâm tư thâm trầm, trong quá trình theo đuổi Chiến Vũ Lan Anh thì hắn mới là kẻ đáng sợ nhất. Băng Thần nghe tiếng thông báo thì trong lòng thầm nghĩ:

"Cuối cùng đại boss cũng tới."

Hắn hít sâu một hơi đưa tay ra trước mặt Chiến Vũ Lan Anh cười nói:

"Phu nhân chúng ta giải quyết nốt rồi còn vào động phòng nữa."

Chiến Vũ Lan Anh khẽ gật đầu nói:

"Nếu ngươi giúp ta qua được ải này thuận lợi thì ta sẽ có thưởng lớn."

Băng Thần nghe thế liền cười nói:

"Thưởng bao nhiêu yêu cầu như thế nào? "

Chiến Vũ Lan Anh khẽ giọng hỏi:

"Ngươi có thể làm đến đâu?"

Băng Thần cười hỏi:

"Nếu ngươi chịu chút thiệt thòi ta đảm bảo sẽ khiến hắn ta hết hẳn hi vọng với ngươi, tất nhiên cả bốn tên kia cũng không ngoại lệ. "

Chiến Vũ Lan Anh nhíu mày hỏi:

"Thiệt thòi?"

Băng Thần khẽ giọng nói:

"Một nụ hôn thôi, nói mồm không thì khó kích thích được mấy kẻ này, tất nhiên nếu ngươi không muốn thì thôi. Chúng ta cứ cư xử như bình thường là được, dù sao ngươi tốt nhưng ta sẽ bị bọn họ thù đến tận xương tủy, giá cả thì tùy tâm."

Chiến Vũ Lan Anh cắn răng hỏi:

"Nếu ta muốn ngươi không chỉ khiến cho bốn người bọn họ mà còn cho cả cái gia tộc này không lời ra tiếng vào ngươi có cách không? "

Nàng hiện tại đã cảm thấy Băng Thần không gì không làm được, quả nhiên Băng Thần chỉ hừ một tiếng rồi nói:

"Cái này cũng vẫn được nhưng thủ đoạn phải ra hơi nhiều, với lại ngươi chỉ cần không làm theo kế hoạch thì tất nhiên chúng ta sẽ lộ tẩy. Kết quả sau cùng thì ngươi quá rõ, thế nên một là không làm, còn nếu đã làm thì ngươi phải tới bến ngươi hiểu không?"

Chiến Vũ Lan Anh hơi đắn đo nhưng cuối cùng cũng gật đầu sau đó ghé tai lại, Băng Thần khẽ truyền âm để cho nàng biết kế hoạch của mình. Nghe xong một hồi Chiến Vũ Lan Anh vẻ mặt đỏ thắm như say rượu nhưng nàng vẫn kiên định nói:

"Những vấn đề này chúng ta đã có nghĩ qua nhưng không tìm được cách giải quyết, không nghĩ tới ngươi trong khoảng thời gian ngắn lại nghĩ ra kế hoạch hoàn mỹ như thế. Còn về mấy vấn đề kia thì ngươi không cần phải lo, ta chưa từng nghĩ tới chuyện chỉ lấy ngươi về không tỏ ra thân mật mà có thể qua mắt được người trong gia tộc."

Băng Thần cười nói:

"Thế thì tốt, thế nhưng vẫn còn một chuyện phải bàn đó chính là người trong gia tộc ngươi cao thủ vô số. Rất có thể họ sẽ nghi ngờ ngươi đóng kịch nên sẽ kiểm tra xem ngươi còn trinh tiết hay không, khi đó ngươi sẽ đối phó như thế nào, đừng nói ngươi với tiểu Yến không tính đến bước này."

Chiến Vũ Lan Anh nheo mày lại hỏi:

"Ngươi chủ động hỏi trước chắc đã có hướng giải quyết?"

Băng Thần khẽ giọng nói:

"Tất nhiên là có, ta có một bí pháp khiến cho ngươi ẩn đi nguyên âm, chỉ cần họ không kiểm tra nơi kia thì ai cũng không biết ngươi vẫn còn là trinh nữ. "

Chiến Vũ Lan Anh mắt sáng lên giọng vui sướng:

"Hoàn hảo nhưng đổi lại ngươi muốn cái gì?"

Băng Thần khẽ giọng nói:

"Thực ra ta cũng chẳng muốn gì, chỉ là khoảng một tuần nữa ta sẽ mang vài người nữa tới đây, hi vọng ngươi có thể giúp ta xử lý vấn đề thân phận cũng như điều kiện tu luyện của họ. Đổi lại ta sẽ cố gắng hết sức giúp ngươi, không chỉ hôm nay mà còn là những năm tháng sau này nữa. "

Chiến Vũ Lan Anh khẽ giọng:

"Không quá mười người."

Băng Thần nhún vai thản nhiên:

"Tất nhiên không quá mười."

Chiến Vũ Lan Anh khẽ giọng nói:

"Thực ra nhiều hơn cũng được nhưng cần chờ khoảng ba năm nữa, khi đó Đế Vương Tinh pháp tắc sẽ bị suy yếu đi trong một khoảng thời gian. Trong lúc đó tứ đại gia tộc và người của Hoàng tộc sẽ tản ra tìm kiếm nhân tài, sự kiện này trong ngàn năm sẽ chỉ có một lần, ngươi đề cử ai thì bọn ta sẽ mang người đó tới đây. "

Băng Thần suy nghĩ nhanh chóng sau đó chốt luôn:

"Ta biết tứ đại gia tộc các ngươi còn có cách để mang người đi về thế giới bên ngoài, nếu có thể ngươi hãy mang ta ra ngoài Đế Vương Tinh để ta giải quyết một số việc cá nhân. Tất nhiên đó cũng là chuyển của vài năm sau hoặc chuyện của ngươi đã giải quyết triệt để. "

Chiến Vũ Lan Anh gật đầu rất thoải mái, vì giải quyết chuyện khó nhất của mình thì đậu hũ còn cho hắn ta ăn được huống gì chỉ là cung tài nguyên tu luyện cho mấy người. Hai người trò chuyện xong thì từ bên ngoài một chiếc kiệu vàng hạ xuống, một thanh niên mặc hoàng bào đi xuống hướng thẳng về chỗ của Băng Thần và Chiến Vũ Lan Anh đang đứng.

Thấy Băng Thần đang ôm Chiến Vũ Lan Anh thì hắn liếc mắt vẻ mặt không vui, trên người uy áp áp về phía Băng Thần, thế nhưng Băng Thần lại chẳng tỏ ra vẻ sợ hãi. Khí chất thượng vị giả trên người Tam Hoàng Tử thực sự chẳng có chút tác dụng nào với Băng Thần cả.

Đợi Tam Hoàng Tử tới trước mắt thì hắn và nàng mới chắp tay cúi đầu chào hỏi, tứ đại gia tộc thành viên không phải quỳ nên Băng Thần dĩ nhiên không hạ mình quỳ xuống. Còn cái gọi là Hoàng giả uy áp đối với hắn chẳng khác gì tấu hài cực mạnh, bản thân hắn không sợ nhất mà mấy cái uy áp này.

Kể cả thượng nhân chân chính có giáng xuống thì trừ khi đẳng cấp cực cao còn không Thanh Thủy cũng dễ dàng xử lý mấy cái uy áp này. Tam Hoàng Tử là một người tuấn tú giống như cái tên của hắn ta vậy Hoàng Anh Tuấn.

Hoàng Anh Tuấn nheo mày hỏi:

"Ngươi là một thường nhân tại sao không quỳ bái bổn hoàng tử."

Băng Thần cười nhạt:

"Điện hạ hóa ra cũng rất biết đùa, ta là con rể của Chiến Vũ gia tộc, là phu quân của tộc trưởng Chiến Vũ gia tại sao phải quỳ. "

Hoàng Anh Tuấn bỗng cười lên to giọng nói:

"Băng Thần công tử quá nhiên đúng như lời đồn, không chỉ có vẻ ngoài đẹp mắt mà tâm tính còn rất cứng cỏi, ta nghĩ với tâm thế như thế ắt sẽ trở thành người làm việc lớn."

Hắn ta ngừng lại rồi khẽ nói:

"Nhưng loại tính cách như thế dễ gây cho một số người ghen ghét, Băng Thần công tử cần hết sức cẩn thận."

Băng Thần tay đưa ra ôm lấy eo của Chiến Vũ Lan Anh rồi cười nói:

"Cám ơn điện hạ quan tâm nhưng có lão bà mạnh như vầy ta sao có chuyện gì được, nàng xinh đẹp như vầy ta lấy nàng chắc cũng khối người hận chết ta. Thôi thì ở nhà chăm chỉ cùng lão bà hoàn thành chính sự, mau mau chóng chóng cho Chiến Vũ gia tộc một người nối dõi."

Rất nhiều người đã thấy tay của Băng Thần dần dần đi sai chỗ, mọi người cũng chú ý sắc mặt của Chiến Vũ Lan Anh thì thấy nét mặt nàng chỉ ửng hồng chứ không có vẻ gì tức giận cả. Chính vì thế nét mặt của năm người kia không khỏi chìm xuống bởi bọn họ bắt đầu tin tưởng quan hệ vợ chồng của hai người kia không phải là giả như họ nghĩ.

Chiến Vũ gia tộc người thì cảm giác vô cùng sảng khoái bởi họ cũng tin, chỉ cần con nối dõi của Chiến Vũ gia ra đời thì địa vị của họ sẽ được bảo tồn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.