Chương trước
Chương sau
Bắt một chuyến xe đi tới nhà mới của mình thì hắn đã biết tại sao Hoàng Kỳ lại ghen tỵ với hắn ta, nơi ở mới của hắn ta chẳng khác gì một lâu đài cả. Đã thế người hầu bên trong dường như đã biết trước chủ nhân của căn nhà sẽ tới.

Một nam nhân trung niên đi tới mỉm cười nói:

"Ta họ Lam là quản gia của nơi này, rất vui mừng chào đón Băng Thần thiếu gia và Hoàng Kỳ tiểu thư. Hai người đi theo ta để ta có thể giới thiệu về nơi này để hai người tránh bị lạc."

Băng Thần vui vẻ:

"Thế thì làm phiền quản gia rồi."

Nam nhân bắt đầu giới thiệu cho Băng Thần về nơi ở mới của hắn ta, tổng cộng có bốn mươi người bao gồm quản gia, hầu nữ, làm vườn. Khu vực bên ngoài thì có khu vườn rộng lớn và nơi ở cho người làm, còn bên trong là khu vực sống của hắn ta sau này.

Băng Thần đứng lại giao phó:

"Đêm nay ta có ba người bạn sẽ đến đây trú ngụ một thời gian có lẽ sẽ khá dài, ngươi cho ngươi dọn dẹp lại ba căn phòng bên trong giúp ta."

Lam quản gia cười nói:

"Thiếu gia yên tâm, bây giờ ta xin đi trước, người hầu chúng ta không được phép ở đây nếu thiếu gia cần gì thì cứ việc ấn nút trên bàn trong mỗi căn phòng. Màu đên là quản gia, màu trắng là hầu gái còn màu đỏ thì là ngài gặp nguy hiểm."

Băng Thần gật đầu rất thoải mái nói:

"Cám ơn Lam quản gia đã giúp ta làm quen nơi này, ngươi có thể đi làm việc của mình rồi."

Hoàng Kỳ đi lại bên cạnh Lam quản gia khẽ nói:

"Cao thủ của Hoàng gia chúng ta sẽ thêm vào đội ngũ bảo vệ phiền quản gia sắp xếp để khi họ tới dễ hòa mình vào. Tuy nơi đây có bảo vệ riêng nhưng thêm người thì thiếu gia các ngươi vẫn an toàn hơn."

Lam quản gia gật đầu đáp:

"Ta đã rõ thưa Hoàng Kỳ tiểu thư."

Đợi vào trong nhà rồi thì Hoàng Kỳ mới hỏi:

"Ngươi có bằng hữu sắp tới, các nàng là ai thế?"

Băng Thần ngạc nhiên hỏi:

"Sao tỷ biết họ là phụ nữ."

Hoàng Kỳ hừ một tiếng không trả lời, Băng Thần chậm rãi giải thích:

"Là ba người hôm trước ta đụng trong thử thách đầu vào của Hư giới, chúng ta đã giảng hòa và trở thành bằng hữu của nhau. Nàng từ hành tinh khác tới nên khó kiếm chỗ ở, vốn muốn tự tìm rồi giới thiệu cho nàng nhưng ta có thì cho nàng ở chung cũng không sao."

Hoàng Kỳ nhíu mày hỏi:

"Các nàng thân phận gì? Tới từ hành tinh nào? "

Băng Thần thản nhiên đáp:

" Tịnh Ảnh gia tộc của Thiên Hằng tinh, một người là tiểu thư còn hai người hơn tuổi là cận vệ từ bé. "

Hoàng Kỳ nhìn Băng Thần thở dài một tiếng rồi nói:

"Ngươi dám mời người của Tịnh Ảnh gia tộc vào nhà, ngươi sợ rắc rồi của mình chưa đủ hay sao mà còn muốn kiếm thêm?"

Băng Thần gối đầu lên sô pha chép miệng hỏi:

"Có vấn đề gì với họ sao?"

Hoàng Kỳ ngồi xuống Băng Thần trườn lại gối lên đùi nàng, nàng ta hơi bất đắc dĩ nhưng cũng không phản ứng gì nhiều. Nàng đành phải cho hắn biết tình hình:

"Tịnh Ảnh gia tộc cho con cháu đi ra ngoài đến năm ba mươi tuổi mới được trở về, trong khoảng thời gian mười hai năm họ chỉ có thể mỗi năm ghé về để tế tổ. Đặc biệt mười hai năm này họ gần như bị coi như người ngoài gia tộc, trừ khi chết thì gia tộc mới ra tay trả thù."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Thế nên kẻ thù của họ sẽ tìm tới vào thời điểm này, có điều tỷ không cần lo làm gì, một cái Băng gia kia chưa đủ kích thích với ta. Vài năm nữa khi ta tấn thắng Vũ Thần thì họ sẽ chỉ là con kiến không hơn không kém, kể cả mấy cái gia tộc như Tịnh Ảnh lẫn kẻ thù của họ cũng không ngoại lệ. "

Hoàng Kỳ nhéo lấy cái mũi của hắn rồi nói:

"Vài năm nữa đạt Vũ Thần, đừng nói vài năm nữa cho đệ vài chục năm nữa cố mà đạt Vũ Tôn để kế thừa gia tộc là tốt rồi."

Băng Thần cười khì khì:

"Thế nêu ta đạt Vũ Thần trong vòng năm năm nữa thì sao?"

Hoàng Kỳ không quan tâm cười nói:

"Nếu đệ làm được thì ta sẽ không lấy chồng, cả đời ở bên làm gối cho đệ như bây giờ."

Băng Thần phì cười hỏi:

"Thế nếu ta thua thì tỷ muốn gì?"

Hoàng Kỳ ánh mắt chao đảo một hồi rồi nói:

"Nếu đệ không làm được thì khi nào đi về kế thừa Băng tộc của ông ngoại ngươi thì để lại chỗ này cho tỷ."

Băng Thần thản nhiên:

"Được chúng ta chốt kèo, có điều có một cách để tỷ trở thành chủ nhân của nơi này mà không cần thắng cược luôn."

Hoàng Kỳ thèm muốn một nơi như thế này đã lâu lên hỏi ngay:

"Cách gì thế?"

Băng Thần chỉ mình rồi nói:

"Tỷ lấy ta thì chẳng phải nơi này tỷ cũng đường đường chính chính là chủ nhân hay sao?"

Hoàng Kỳ nhìn vẻ mặt đắc ý của Băng Thần khi trêu trọc được nàng thì càng ngượng ngùng. Nàng hất hắn ra lắc mông bỏ đi:

"Nói năng lung tung, miệng còn hơi sữa đã học đòi, tỷ đi chọn phòng ngươi ở đây mà ảo tưởng."

Băng Thần nhìn vào cắp mông cao vút cảu nàng bỗng nhiên có ý nghĩ muốn chuyển mấy câu nói lung tung thành sự thật. Có điều bây giờ hắn ta phải đi thức tỉnh Huyết Ngọc Liên cái đã, nhỡ đâu mèo mù vớ cá rán xơi được một Sáng Thế hay Thần Đế thì ngon.

Chọn đại một phòng được trang trí với màu trắng chủ đạo hắn ngồi xuống bắt đầu liên lạc với Huyết Ngọc Liên. Rất nhanh hắn ta nhận được hồi đáp và thấy được dấu hiệu thức tỉnh của Huyết Ngọc Liên nhưng ngay lúc này lại xảy ra dị biến.

Thanh Thủy đâm vào vị trí của Sát Thần Kiếm tỏa ra một nguồn năng lượng màu xanh khiến cho Sát Thần Kiếm thức tỉnh ngay lập tức. Băng Thần vui ra mặt khẽ thúc dục:

"Nhanh thức tỉnh những người còn lại đi Thanh Thủy, giúp ta đi."

Nhưng sau khi thức tỉnh Sát Thần Kiếm thì Thanh Thủy đáp lại hắn rất gọn gàng:

"Không thích, họ không giống ta."

Sau đó Sát Thần Kiếm xuất hiện với hình thái nhân loại cúi người chào Băng Thần:

"Chủ nhân lâu rồi không gặp. "

Thanh Thủy sau đó bất ngờ hóa thành một cô gái mặc chiếc áo màu xanh đứng yên nhìn chằm chằm vào Sát Thần Kiếm, Băng Thần chỉ vào Sát Thần Kiếm rồi hỏi Thanh Thủy:

"Ngươi thích hắn ta sao?"

Thanh Thủy kiếm không hổ là chính nghĩa chi kiếm rất thẳng thắn:

"Hắn rất đẹp, ta rất thích."

Băng Thần mỉm cười hỏi:

"Sát Thần ngươi nghe chưa, có người thích ngươi kìa."

Sát Thần Kiếm lại vẻ mặt khó hiểu hỏi:

"Sao chủ nhân mới Vũ Sư đã thức tỉnh được cả ta lẫn Huyết Ngọc Liên."

Huyết Ngọc Liên ngồi trên giường cùng với Băng Thần ngáp một cái rồi chỉ Thanh Thủy:

"Là nàng thức tỉnh ngươi chứ không phải chủ nhân, ngươi không cảm nhận được cấp bậc của nàng cao hơn chúng ta rất nhiều hay sao. Nhị huynh phải công nhận ngươi thật có phúc đấy, ta đây bắt đầu có chút ghen tỵ rồi đó."

Băng Thần lắc đầu nói:

"Các cười nhanh chóng đi vào thần thức của ta nếu không có người tìm tới thì ta lại gặp phiền phức."

Cả ba không nói nhiều mà vô cùng nghe lời, Thanh Thủy và Sát Thần hóa thành hai cái hình săm trên cổ tay còn Huyết Ngọc Liên được Băng Thần đeo trên cổ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.