Chương trước
Chương sau
Hồng Thiên Nữ cười nói:

"Câu "nàng đã sai " từ bé đến lớn chị em chúng ta từng muốn nói rất nhiều lần nhưng không được, huynh mà khiến nàng tự nhận sai thì thật đáng nể đấy, nếu có ngày đó huynh nhất định phải ghi âm lại cho chúng ta."

Băng Thần tay đã bắt đầu không nghiêm túc, Hồng Thiên Nữ nhỏ giọng khẽ nói:

"Huynh làm gì cũng được nhưng riêng chuyện kia không được, ta còn chưa sẵn sàng."

Nghe nàng nói thế hắn ta cười nói:

"Chuyện gì cũng được chỉ cần không phá đi tấm màng kia là được đúng không?"

Hồng Thiên Nữ cắn môi nói:

"Đúng thế." 

Băng Thần nghe thế thì bắt đầu ra tay, cả một đêm đầy kích thích khiến cho Hồng Thiên Nữ thậm chí không có sức để ngồi dậy, nàng có cảm giác như bản thân đã bị hắn ăn hết dù cho Băng Thần thật sự không hề đột phá tầng cuối cùng.

Độ nhạy cảm của nàng cũng không thua gì em gái mới khiến nàng ra nông nỗi này, nàng có chút hối hận vì ngày hôm qua nghe lời mùi mẫn của hắn ta mà để hắn thả cửa, bây giờ thì đến giờ đăng nhập Tân Sinh rồi không lẽ bỏ qua.

Ôm lấy nàng vào trong lòng Băng Thần nhỏ giọng nói:

"Nàng ngoan ngoãn nghỉ ngơi cùng ta đi."

Hồng Thiên Nữ lắc đầu nói:

"Ta còn rất nhiều việc phải làm."

Băng Thần khẽ cười nói:

"Một nghìn tỷ kim tệ đổi lấy nàng nghỉ ngơi hai ngày được chứ?"

Hồng Thiên Nữ nghe thế thì gật đầu nói:

"Thế cũng được, vừa được nghỉ ngơi 2 ngày vừa được nhiều kim tệ như thế tại sao ta phải cố làm gì."

Băng Thần cười nói: 

"Đúng thế, ở đây vừa nghỉ khỏe lại còn được ăn ngon nữa đi vào trong Tân Sinh làm gì cho khổ."

Sau đó hắn ghe sát tai nàng rồi nói:

"Hôm qua uống sữa do ta sản xuất thấy mùi vị như thế nào." 

Hồng Thiên Nữ nghe thế tức giận liếc hắn một cái, hôm qua nhân lúc nàng đang ý loạn tình mê thì mỗi lần hắn cao trào thì nàng đều hưởng hết, có điều quả thật thì thứ kia có vị ngọt thanh rất lạ chứ không giống như nàng coi được trên mạng miêu tả là tanh hôi.

Nàng xoay người sang hướng khác bắt đầu ngủ, Băng Thần cũng không làm phiền nàng nữa mà để cho nàng nghỉ ngơi, còn bản thân hắn thì tiến tới một căn phòng khác rồi mang Hồng Hạ ra, cô gái lúc này mới chỉ vừa tỉnh lại vẫn còn đang ngáp lên ngáp xuống.

Khi thấy mình xuất hiện ở một căn phòng khác thì nàng ngạc nhiên hỏi:

"Sao ta lại ở chỗ khác rồi."

Băng Thần cười nói:

"Tỷ tỷ của nàng vẫn còn đang ngủ, tối qua ta đã mang nàng vào trong không gian của ta bây giờ để tránh làm phiền Thiên Nữ ta mang nàng ra đây."

Hồng Hạ gật đầu nói:

"Vẫn là huynh chu đáo."

Băng Thần cười nói:

"Không cần phải khen ta, muội đi chuẩn bị đi, ta làm đồ ăn sáng cho hai tỷ muội các nàng sau đó đưa muội đi chơi."

Hồng Hạ cười nói:

"Đã rõ." 

Hai ngày đó Băng Thần quả thật chỉ nghỉ ngơi cùng hai nàng, chuyện này quá đỗi lạ lùng thế nên Hồng Thiên Nữ đã phải đi vào Tân Sinh để nhắn lại cho người trong công hội để họ yên tâm, tất nhiên nàng cũng nhân cơ hội hỏi chuyện trong công hội nhưng nhận được câu trả lời làm nàng rất vui vẻ đó là Tiểu Vũ tỷ lo hết được.

Đến sáng hôm ngày thứ ba thì cả ba người bọn họ đều nhất loạt đi vào trong Tân Sinh, vừa vào tới nơi Hồng Thiên Nữ đã nắm chặt tay áo của Băng Thần nói:

"Huynh hứa với ta cái gì nhớ không?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Tất nhiên rồi, ta làm sao có thể quên được, muội đợi một chút ta chuyển kim tệ cho muội."

Hồng Hạ quay qua hỏi:

"Hai người thương lượng xong từ bao giờ thế, với lại huynh cho tỷ muội chúng ta bao nhiều tiền?"

Hồng Thiên Nữ cười híp mắt nói:

"Huynh ấy cho chúng ta 1000 tỷ kim tệ." 

Hồng Hạ nghe thấy thế thì híp mắt lại vẻ mặt hoài nghi xem có phải trong hai ngày kia có phải chỉ một mình nàng chịu thiệt trước Băng Thần hay không, một nụ cười hiện ra trên khóe môi của nàng sau đó nàng nhẹ giọng thì thầm vào tai của tỷ tỷ:

"Thứ kia uống ngon nhỉ?"

Hồng Thiên Nữ là người thông mình làm sao lại không hiểu ý của em gái mình, mặt nàng soát đỏ khẽ gắt:

"Ngươi nói lung tung gì thế?"

Nhìn thái độ của tỷ tỷ thì nàng ta biết chắc chắn có chuyện xảy ra, có điều phải công nhận Băng Thần cũng đủ cao tay khi biến tỷ tỷ của nàng vốn cùng phe với mẫu thân lại phải sa lưới, bữa trước nghe mấy tỷ muội đồn nàng còn không tin bây giờ hóa ra là thật.

Hồng Hạ không nhịn được thế nên cười hoài còn Băng Thần thì chỉ khẽ nói:

"Tiền chuyện xong rồi hai nàng ai cần làm gì thì làm cho xong đi."

Hồng Thiên Nữ bĩu môi nói:

"Tiền này của ta còn nàng huynh tự cho đi."

Nói dứt lời nàng bay thẳng hướng Ma Thần Điện để nộp tiền cho xong nhiệm vụ, đồng thời lúc này cũng tạm thời tránh mặt hai người kia, Băng Thần hay táy máy tay chân mà tiểu muội đã để ý, nếu để nàng ta thấy được thì chắc xấu hổ chết mất.

Thấy tỷ tỷ như chạy trốn bỏ đi Hồng Hạ mới cười nói:

"Thế huynh sẽ tài trợ cho ta chứ?"

Băng Thần chỉ cười và chuyển tiền cho nàng, Hồng Hạ rời đi thì Lôi Tiến cùng mấy người kia tiến tới, nhìn Lôi Tiến Băng Thần chủ động hỏi:

"Chuyện thế nào rồi?"

Lôi Tiến gật gù nói:

"Thưa ngài vạn sự đã sẵn sàng, mời ngài đi theo ta."

Băng Thần gật đầu đáp lại sau đó nhìn qua Hồng Hạ nói:

"Nàng đi công hiến, ta làm xong việc rồi quay trở về đón nàng."

Hồng Hạ gật đầu nói:

"Huynh đi sớm về sớm."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.