Chương trước
Chương sau
Lần này hai bọn họ giống như một đồi vợ chồng mới cưới vậy, dùng làm chậm thời gian trong Vô Hạn giới chỉ khiến cho hai người được bên nhau cả một tuần, Trình Tú sau một thời gian dài bị hắn rỉ tai thuyết phục thì cuối cùng cũng chịu thuận theo.

Hai người đi ra ngoài thì gặp ngay Âm Thiên Tiếu từ Tân Sinh đi ra, thấy cả hai vẫn còn quấn quýt nàng khẽ cười nói:

"Huynh thành công rồi à?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Ta làm cái gì thì sao có thể thất bại được."

Trình Tú nghe thấy hai người trò chuyện thì ngượng chín cả mặt, nàng cắn môi khẽ nói:

"Một thời gian qua dài rồi ta không vào Tân Sinh, hai ngươi nói chuyện đi ta vào Tân Sinh trước."

Thấy Trình Tú bỏ chạy Âm Thiên Tiếu khẽ mỉm cười nói:

"Huynh cũng cao tay thật đấy, các tỷ tỷ đều gửi lời khen đến huynh đấy."

Băng Thần vui mừng hỏi:

"Họ khen cái gì?"

Âm Thiên Tiếu ngốc manh nói:

"Các nàng nói không thể tin được huynh có thể làm ra chuyện như thế?"

Băng Thần ngừng lại nói:

"Như thế đâu phải các nàng đang khen ta đâu, các nàng có vẻ rất tức giận thì phải."

Âm Thiên Tiếu cười nói:

"Ta cũng không biết nữa, nhưng dù sao nếu họ có tức giận thì cũng không sao đâu, nhiều nhất họ chỉ cằn nhắn mấy câu thôi, với lại bây giờ không phải lúc để nói đến những chuyện này, có chuyện lớn hơn vừa mới xảy ra."

Băng Thần khẽ cười nói:

"Chuyện lớn gì nào?"

Âm Thiên Tiếu mở bảng tin trên mạng cho hắn xem, phía bên trên tràn ngập thông tin về sự kiện mới của Tân Sinh, thế nhưng thông tin chi tiết thì không có ai nhắc tới, nhìn qua đang rất háo hức Âm Thiên Tiếu hắn hỏi:

"Muội có biết thêm thông tin gì về sự kiện lần này hay không?"

Nàng mỉm cười gật đầu nói:

"Lần này luật lệ sẽ sớm được công bố, thời gian chính xác là ba giờ chiều ngày hôm nay, Thúy Di tỷ cùng người trong ban quản lý đang chờ đợi tới thời gian để họp ngay khi luật lệ sự kiện được công bố." 

Băng Thần quan sát thì thấy chỉ còn khoảng một tiếng nữa thì đến thời gian công bố luật lệ, hắn quay qua nàng rồi nói:

"Thế thì chúng ta mau vào trong Tân Sinh đi, ta tới Thiên Ma Thần Mộ kiểm tra một chút rồi tới ngay, ngươi cùng mấy người khác thì cũng chuẩn bị nước thuốc các thứ để chuẩn bị tham gia sự kiện."

Âm Thiên Tiếu " hứ " một tiếng rồi nói:

"Ta cùng mọi người đã chuẩn bị đầy đủ rồi, chỉ có huynh và Trình Tú a di làm không biết gì thôi, ngươi mau đi thông báo cho nàng không thì trễ mất đấy, dù sao công bố luật sớm như thế thì chắc thời gian diễn ra cũng sẽ cách không quá lâu đâu."

Băng Thần gật đầu nói:

"Thế thì muội đi trước đi ta sẽ đi báo cho Trình Tú, hi vọng ta và nàng không chuẩn bị qua trễ."

Âm Thiên Tiếu đi vào phòng sau đó xoay nhẫn đi vào trong Tân Sinh, Băng Thần thì quay đầu nhanh chóng đi thông báo cho Trình Tú, vừa xoay người Trình Tú thấy hắn ta đi vào phòng thì nàng lập tức giật nảy mình dậy.

Hai ngày rồi, tuy thân thể không có vấn đề nhưng khi làm chuyện kia nàng vẫn rất ngại ngùng, Băng Thần cứ giống như con trâu vậy làm không biết mệt mỏi, những lúc mất đi lý trí nàng thật sự không chấp nhận được chính mình lại đói khát như thế.

Khó khăn lắm mới thoát nạn nào ngờ chỉ một tý hắn ta đã quay lại, quấn chặt chăn vào người, lần này nàng sẽ cố thủ thề chết không ra, Băng Thần thấy nàng cuốn như con sâu nằm trong kén thì khẽ cười một tiếng rồi nói:

"Nàng dậy chuẩn bị đi vào trong Tân Sinh đi, sắp có sự kiện diễn ra, tin tức cũng được công bố từ sớm, không đi xem thì sẽ không biết cái gì đâu."

Nghe đến Tân Sinh thì Trình Tú tỉnh hắn người, nàng bất dậy mà quên cả quấn chăn, nàng cắn môi hỏi:

"Bao giờ diễn ra sự kiện, luật lệ như thế nào?"

Băng Thần lắc đầu nói:

"Mọi người đang tập trung ở bên trong công hội chờ đợi, ta với nàng phải đi vào trong đó thì mới biết được, với lại thời gian công bố luật lệ còn gần một tiếng, nàng ở gần công hội thì đăng nhập xong liền tới đó."

Trình Tú đứng lên thay đồ tiện miệng hỏi:

"Còn ngươi thì sao?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Ta lúc trước đang ở Thiên Ma Thần Mộ, muốn quay về công hội sẽ mất gần một tiếng, có điều chỉ cần kịp là tốt rồi."

Trình Tú mắc đồ vào thì Băng Thần đứng yên bên cạnh xem, nàng tức giận nói:

"Ngươi nhìn chưa chán sao?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Tất nhiên là nhìn chưa chán, nếu không phải thời gian gấp rút thì ta sẽ hành quyết nàng tại chỗ rồi. " 

Hắn ta nói như thế thì Trình Tú biết mình khó thoát khỏi ma trảo của tên này, người này rõ ràng không giống chơi qua đường, nàng khẽ giọng nói:

"Ta đã già như thế ngươi lại còn trẻ như vậy, hai chúng ta như thế nào hợp được, hay ngươi tha cho ta để dàng thời gian bồi lão bà của mình thì không phải tốt hơn sao?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Đừng tưởng ta không biết tuổi của nàng, nói cho nàng biết Thu Thiền đã hơn trăm vạn tuổi ta còn không chê thì nàng xá gì, tính ra trong số lão bà của ta nàng lại thuộc loại trẻ nhất."

Trình Tú biết trước hắn ta sẽ nói như thế nhưng nàng chỉ là không muốn buông xuôi một cách dễ dàng thôi, thở dài một hơi nàng cảm giác bế tắc, Băng Thần ôm lấy nàng từ phía sau rồi nói:

"Nàng cứ yên tâm, chỉ cần nàng làm nữ nhân của ta thì tự nhiên ta sẽ đối tốt với nàng, thử nghĩ một chút xem có nam nhân nào có thể đem lại cho nàng những gì ta mang cho nàng hay không?"

Trình Tú nhìn hắn rồi nói:

"Ta biết ngươi tốt thế nhưng trên danh nghĩa ta vẫn là nhạc mẫu của ngươi, chuyện này thật sự quá khó chấp nhận, mấy nữ nhân của ngươi sẽ nhìn ta với ánh mắt như thế nào?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Thế ngươi khống biết ba thế hệ ta còn hốt được có một mình ngươi cùng Lam Ngọc thì xá gì, các nàng cũng chẳng hơi đâu mà để ý đến chuyện đó, bởi vì dù sao các nàng cũng có một tí chuyện không muốn người biết, làm nữ nhân của ta thì không phải lo đến những vấn đề đó ngươi có hiểu không?"

Trình Tú không ngờ đến những chuyện đó, nàng nói ra hết những gì lo lắng nhưng có vẻ chẳng có chuyện gì thì phải, nếu nàng cứ mãi thế này thì sẽ khiến hắn ta không vui, nàng chịu thiệt không sao nhưng Lam Ngọc có thể bị vạ lây, dù sao nàng cũng chưa rõ tính tình của người này.

Nếu hắn ta bình thường thì không sao nhưng nhỡ giận cá chém thớt thì sẽ rất mệt mỏi, Băng Thần như đọc được suy nghĩ của nàng nên nói:

"Nếu nàng có chuyện gì cần nói thì cứ nói, không cần lo lắng ta sẽ giận cả chém thớt đâu, dù trời có sập ta cũng gánh giùm các nàng, chỉ có hạng thái giám mới giận cá chém thớt."

Trình Tú nghĩ nghĩ rồi nói:

"Chuyện này chỉ là khó chấp nhận với ta thôi, thế ngươi có thể tha cho ta không?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Dĩ nhiên là không rồi."

Trình Tú cạn lời nói đi nói lại thì che giấu quan hệ hắn không chịu cũng chẳng chịu che giấu, nàng lắc đầu nói:

"Con ngươi của người bá đạo vậy sao?"

Băng Thần không phản đối mà còn dùng vẻ mặt tự hào nói:

"Ta không bá đáo thì nàng ta làm sao có cửa đúng không."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.