Chương trước
Chương sau
Băng Thần ngày đầu tiên chính thức đi học thế nhưng hóa ra lại không phải như thế, vừa đi tới cửa phòng học thì giáo viên đã nhìn hắn ta chăm chú rồi nói:

"Băng Thần bạn học nhanh chóng lên phòng hiệu trưởng mọi người đang chờ ngươi."

Băng Thần ngạc nhiên hỏi: 

"Có chuyện gì sao lão sư?"

Người lão sư kia mỉm cười nói:

"Ngươi không cần lo lắng đó là chuyện tốt nhanh đi đi."

Băng Thần gãi đầu nói:

"Nhưng ta không biết phòng hiệu trưởng ở đâu, đã thế ngôi trường còn rộng như thế này."

"Để ta dẫn người đi."

Băng Thần quay lưng lại thì thấy Mạc Khanh đã đứng sau lưng mình từ khi nào rồi, nàng sau đó lập lại một lần nữa:

"Nhanh đi cùng ta."

Băng Thần gật đầu cười nói:

"Có xinh đẹp như thế người dẫn đường thì tại sao ta lại không đi."

Trên đường đi Băng Thần có hỏi:

"Học tỷ ngươi có thể cho ta biết ngay ngày đầu tiên chính thức học ta phải đến phòng hiệu trưởng làm gì không? "

Mạc Khanh quay sang cười đáp:

"Ta giải thích sẽ không được rõ ràng thế nên ngươi chờ đợi hiệu trưởng giải thích thì sẽ hiểu ngay thôi."

Băng Thần biết nàng không muốn giải thích nhiều cho hắn ta thế nên cũng không hỏi lại nữa, hai người đi đến phòng hiệu trưởng cũng không mất quá nhiều thời gian, đi đến nơi thì tất cả những học sinh có mặt ở đây hắn đều thấy qua hôm đầu tiên rồi.

Mấy người này chắc chắn là những người đứng đầu trong trường hiện tại hoặc học sinh tài năng nhất, biết rõ tên thì hắn chỉ thấy quen La Vũ và Phượng Lam Băng những người khác thì hắn có thấy mặt nhưng chưa biết tên.

Kiếp trước bọn họ cũng chẳng nổi danh nên Băng Thần chẳng biết được, thấy học trò đã đến đủ thì hiệu trưởng mới nói:

"Hôm nay ta mời tất cả các trò tới đây để thông báo một chuyện vừa tốt vừa xấu, các ngươi hãy nghe ta diễn giải thật kỹ nghe chưa?"

Mọi người gật đầu, La Uy lúc này mới vuốt râu sau đó bắt đầu nói:

"Chuyện bắt đầu từ 10 vạn năm trước xuất hiện một cánh cửa không gian cứ mỗi 100 năm lại mở ra, tất cả các thế lực lớn thời cổ đại đã dựa vào nó để càng ngày càng mạnh mẽ hơn, bây giờ đã đến thời hiện đại rồi nhưng cánh cổng đó vẫn mở ra đều đều.

Các thế lực lớn bao gồm cả học viện của chúng ta mỗi lần sẽ phái sáu người đi vào, cánh cổng kia cứ mỗi trăm năm mở nhưng thời gian không xác định, mỗi lần mở ra đều chỉ duy trì một ngày nếu không đi vào coi như xong.

Lam Hiên học viện có sáu xuất ưu tiên cho ba người mạnh nhất trong học sinh cuối cấp và ba người mạnh nhất của năm nhất, các ngươi được gọi đến đây chính là vì vấn đề này, đi vào trong đó có rất nhiều tài nguyên để các ngươi thu nhặt như dược vật chẳng hạn."

Băng Thần lắc đầu nói:

"Trên đời không bao giờ có chuyện tốt như thế cả, ta chắc chắn phải có nguy hiểm mời hiệu trưởng nói cho chúng ta biết rõ."

La Uy gật đầu nói:

"Tất nhiên không có chuyện gì tốt hắn, các ngươi đi vào trong đó sẽ trải qua tổng cộng bảy ngày nhưng chỉ tương đương 1 ngày ở ngoài, sau đó bảy ngày kia các ngươi không chết thì các ngươi thu thập được gì sẽ được mang ra thực tại.

Nhưng đó chỉ là lợi ích còn nếu các ngươi không may tử trận một cái thì cũng không chết thật, có điều tu vi sẽ rớt một đại cảnh giới, một người giật mình nói:

"Như thế không phải nói nếu chết thì chẳng khác gì một hơi từ thiên tài thành phế nhân hay sao?"

La Uy mỉm cười nói:

"Chính vì thế ta mới gọi các ngươi tới đây, cánh cổng kia đã mở ra lúc 7 giờ sáng hôm nay, các ngươi những người được chọn có muốn bỏ cuộc không, sẽ không có thời gian suy nghĩ nhiều thế nên quyết định ngay trong vòng 5 phút nữa."

Băng Thần ngạc nhiên hỏi:

"Ta nghĩ ba người mạnh nhất trong tân sinh thì phải có Thiên Tử nữa chứ nhỉ?"

La Uy lắc đầu nói: 

"Thiên Tử là con trai của trưởng tộc Thiên gia thế nên hắn đi cũng người trong tộc của mình để đảm bảo an toàn, chính vì thế chuyện tốt này mới đến phiên La Vũ."

Sau năm phút hai người bỏ cuộc bọn họ đều nói:

"Chúng ta có được ngày hôm nay không dễ dàng thế nên không thể mạo hiểm được mong hiệu trưởng thứ lỗi."

La Uy lắc đầu nói:

"Các ngươi quyết định không ai phản đối cả, nhớ giữ miệng còn bây giờ thì về lớp đi, những người khác lập tức cùng ta xuất phát, gia đình các ngươi ta sẽ giúp các ngươi liên lạc."

Phượng Lam Băng bỗng chen miệng nói:

"Hiệu trưởng bây giờ người giám hộ của ta chính là Loan Phượng dì của Băng Thần thế nên ngài báo với nàng là được."

La Uy gật đầu nói:

"Không còn nhiều thời gian nữa chúng ta nhanh chóng xuất phát thôi."

La Uy vừa dứt lời ngay lập tức một cánh cổng không gian xuất hiện, khi tới nơi thì bọn họ đã đứng ở trên một đỉnh núi, tất cả bọn họ sau đó bị La Uy nhấc bổng lên hướng thẳng về hướng Đông bay, không ai nói một tiếng nào cho tới khi thấy một cánh cổng không gian khổng lồ.

La Uy đặt bọn họ xuống gần đó ngay lập tức có người chạy tới hỏi:

"Xin ngài trình xuất giấy tờ chứng minh thân phận."

La Uy lấy ra một tờ giấy rồi đưa cho người kia, hai người kiểm soát gật đầu rồi đi sang chỗ khác, đợi tới nơi thì La Uy mới nói:

"Các ngươi chọn ra một bạn đồng hành, cứ hai người một cặp sau đó truyền tống ngẫu nhiên nhanh chóng chọn đi."

Băng Thần không chút do dự nói:

"Ta chọn Phượng Lam Băng."

Mạc Khanh thấy thế cũng thản nhiên chọn người còn lại, hai nhóm người nhanh chóng được truyền tống đi, khi vừa tới nơi thì Băng Thần phát hiện mình đang đứng trong một tòa thành đổ nát, Băng Thần đang muốn quan sát hết tất cả thì bị lôi mạnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.