Chương trước
Chương sau
La Uy suy nghĩ một chút rồi nói:

"Ngài đợi chút để ta sắp xếp, tiểu tử này năng lực rõ ràng không chỉ mạnh mẽ thể chất mà còn ghê gớm hơn thế nhiều, khả năng hồi phục khi nãy quả thực ta chưa từng thấy phối hợp vợi sức mạnh thể chất cùng tốc độ thì đòn tấn công cũng gần như không thể nào trúng hết.

Khi không kết liễu được thì tiểu tử này lại hồi phục nhanh như gió, đánh với hắn ta giống như đấm vào lửa vậy dù nó có tản ra nhưng rồi vẫn sẽ cháy lại, thế nên nếu không thể giống như một xô nước dập tắt ngọn lửa thì nó sẽ nhanh chóng bùng lên làm bỏng đôi tay kia thôi." 

Những thí sinh đang ở vị trí quan sát cũng bắt đầu lo lắng bởi nếu bọn họ gặp Băng Thần thì đối phó đối phương sẽ cực kỳ khó khăn, trong đó bao gồm cả người được mệnh danh là Thiên Tử đệ nhất thiên tài của Lam Hiên quận một trong những người từng đánh bại La Vũ.

Dị năng của hắn ta chính là phong hệ dị năng thế nên khi chiến đấu thì La Vũ gần như không đánh trúng hắn nhưng Băng Thần thì quá mức khác biệt, phong cách chiến đấu lạ lùng không theo quy củ gì lại dường như nhằm thẳng vào những mặt hạn chế của đối thủ.

Phong hệ dị năng điểm yếu thì đã quá rõ ràng khi hắn ta rất khó tấn công theo ý của mình, những đòn tấn công bằng những lưỡi gió sát thương cũng không lớn cho lắm, thế nên đã rất khó trúng rồi mà cho dù có trúng đi chăng nữa cũng rất khó để có thể kết liễu hay làm bị thương Băng Thần.

Chưa kể quy định thì đấu cũng hoàn toàn có lợi cho Băng Thần chứ không có lợi gì cho hắn ta thế nên một người biết suy nghĩ như Thiên Tử thật sự không muốn đối đầu với Băng Thần, tuy quả thật hắn ta có con bài chưa lật để đối phó những đối thủ mạnh thế nhưng thật sự thì hắn ta không muốn sự dụng nó lúc này.

Ông nội của hắn ta đã từng nói:

"Cường giả mà không có biện con bài tẩy để bảo vệ bản thân thì thắng bao nhiêu cũng chỉ là rác rưởi."

Thiên Tử nắm chặt tay nói:

"Hi vọng đối thủ của mình không phải hắn ta, nếu hắn ta gặp đối thủ khác rồi thua cuộc thì tốt."

Một lúc sau thì hoạt động thường niên của top 10 diễn ra, mười người dị năng giả tân sinh sẽ phải chiến đấu với một con yêu thú E cấp trung kỳ, nếu ai thua thì sẽ bị loại ra khỏi cuộc tranh tài, lão sư đang dẫn chương trình hỏi:

"Trong các bạn học ở đây có ai muốn rút lui lúc này không?"

Tất cả các thí sinh đều lắc đầu, xác nhận xong thì lão sư búng tay nhẹ một cái sau đó một chiếc lồng to lớn được mang tới, trong đó có một con cá sấu lớn đến, nhìn hình thể của nó thì ai cũng có thể đoán ra nó to hơn bình thường tới tận 3 lần.

Lão sư cười hỏi:

"Có ai muốn tự nguyện không hay chúng ta sắp xếp ngẫu nhiên?"

Lần này cũng không không ai có ý kiến gì dù sao tới được đây đều là các anh tài hàng đấu được đào tạo kỹ lưỡng, chuyện họ giết yêu thú cũng không phải chưa từng, chính vì thế chẳng ai vì ngại chuyện đánh với một con súc sinh mà mất đi quyền thi đấu của mình.

La Uy quay sang Tần Thắng hỏi:

"Có cần chọn cho tiểu tử kia một con mạnh nhất không?"

Tần Thắng mỉm cười nói:

"Được thôi, để xem khi tiểu tử này chiến đấu với yêu thú thì có sợ hãi hay không, nếu vẫn sợ thì cũng chỉ là rác rưởi thôi." 

Băng Thần sau đó được chiến đấu đầu tiên, lựa chọn vũ khí sau đó Băng Thần đi vào trong lồng cùng một vị lão sư, người này sẽ cứu hắn nếu có gì sai lệch so với dự định xảy ra, khi cửa lồng đã đóng thì Băng Thần hít sâu một hơi, lão sư đứng bên cạnh nhỏ giọng nói:

"Ngươi có thể tấn công ngay sau khi dây xích được tháo ra, khi đó tiên cơ sẽ thuộc về ngươi, cứ dùng cách của ngươi làm nó bị thương đến chết là tốt rồi."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Đa tạ lão sư đã chỉ dẫn nhưng ta nghĩ còn vật này không sống được lâu."

Người lão sư ngạc nhiên nói:

"Sao ngươi nói thế?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Ta sợ trong quá trình chiến đấu mình xảy ra sơ sót, cách khắc phục duy nhất chính là giết nó nhanh nhất có thể."

Cầm trên tay thanh côn sắt Băng Thần hít sâu vào một hơi toàn bộ sức mạnh tụ tập, năng lượng của hắn ta liên tục bị đốt cháy một cách cực kỳ nhanh, nãy giờ hắn lại không có nhiều thời gian trống để ăn bổ sung thế nên ai để ý có thể thấy hắn ta ngoại hình đã thay đổi rõ rệt.

Xích sắt vừa được tháo ra thì Băng Thần đã nhảy lên không trung xoay người tận dụng toàn bộ các lực hắn có thể tận dụng cộng thêm nguyên khí mỏng manh toàn bộ tập trung vào đầu thanh côn, một con như trời giáng vào đầu con cá sấu có lớp da cứng như gang kia kia.

Cái đầu to lớn sau đó vỡ toang ra nhìn thôi đã biết con vật này chết rồi, tay của Băng Thần cũng tê rất sau đòn công kích này, cây gậy kim loại cũng đã cong queo rồi, hắn quay đầu lại mỉm cười với người lão sư theo cùng hắn nói:

"Lão sư chúng ta đi ra ngoài thôi ta đã hoàn thành thử thách rồi."

Người lão sư thấy Băng Thần nói mình thì mới kịp phản ứng lại nói:

"Ờ, ờ ta thấy rồi ngươi đi ra ngoài trước đi."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Học sinh cũng muốn ra ngoài lắm thế nhưng cửa lồng vẫn đang khóa thể nên làm phiền ngài."

Người giáo viên loay hoay một lúc sau đó mới mở cửa lồng, chính hắn dường như vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, bỗng nhiên Băng Thần trở nên mạnh như trâu như bò sau đó một chiêu kết liễu con cá xấu.

Băng Thần làm mọi người khá bất ngờ thế nên các cuộc chiến sau đó đều trở thành gân gà, tuy nhiên tất cả mọi người đều thông qua, một lúc sau thì trận chiến giữa mười ngươi mạnh nhất trong đám tân sinh bắt đầu được tính tới.

Lão sư đang dẫn chương trình cho cuộc thi đấu to giọng nói:

"Mời các thí sinh còn lại chú ý, bởi vì số người còn lại là 10 thế nên sẽ chia ra 5 vòng đấu với các đối thủ được sắp xếp ngẫu nhiên, các cặp đấu đã hiện trên màn hình mời mọi người theo dõi." 

Mọi người ngước lên trên thì thấy cặp đấu đầu tiên gần như không tưởng lại xảy ra, hạt giống số 1 Thiên Tử lại đấu với đại hắc mã Băng Thần ngay trận đầu tiên, Tử Mộng vẻ mặt lo lắng nói:

"Dì ơi Thiên Tử không phải là người đã vô địch giải trẻ toàn quận Lam Hiên hay sao? Ta cảm giác nãy giờ Băng Thần toàn gặp những đối thủ quá mạnh một cách vô lý, trùng hợp 1 lần còn được nhưng vài lần liên tiếp thì chắc hắn phải có vấn đề."

Loan Phượng nhỏ giọng nói:

"Có những chuyện lên nói nhưng có những chuyện dù biết vậy nhưng cũng không lên nói nếu không sẽ ảnh hưởng đến con đường học hành sau này của các ngươi."

Tử Mộng lắc đầu nói:

"Nếu thật sự có ngươi nhắm vào huynh ấy thì dù nghỉ ở trường này đi tìm nơi khác học chúng ta vẫn cảm thấy vui vẻ."

Loan Phượng thở ra một hơi cười nói:

"Chuyện này ta cũng biết, chỉ cần các ngươi muốn thì chúng ta đi sang quận khác cư chú cũng được."

Bọn họ không biết lời nói của họ đã bị một người khác thuộc trường học nghe thấy, cuộc trò chuyện này nhanh chóng tới tai của đám người trong ban giám hiệu và Tần Thắng, đám người này đang đợi Tần Thắng tức giận thì chuyện đó cuối cùng lại không xảy ra.

Thay vì tức giận thì Tần Thắng lại tỏ ra lo lắng, hắn suy nghĩ một chút rồi nói:

"Chúng ta làm hơi quá thật nhưng đã đâm lao thì phải theo lao thôi, có điều nếu hắn ta thắng vòng này thì cho hắn luân không 2 vòng tiếp theo."

Hai ngươi bước lên sàn thì Thiên Tử bỗng nhiên to giọng nói:

"Ta đầu hàng."

Nói xong hắn bỏ xuống dưới sán đấu không một lời giải thích, Tần Thắng mỉm cười nói:

"Lão già dơ kia dạy cháu mình như thế sao? Quả nhiên lúc nào cũng che che giấu giấu."

La Uy nhỏ giọng hỏi:

"Thế hai vòng tiếp theo vẫn cho Băng Thần tiểu tử kia luân không chứ?"

Tần Thắng mỉm cười nói:

"Dĩ nhiên."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.