Chương trước
Chương sau
Hồng Phất Nữ nhìn thấy người tỷ muội sống cùng mình từ bé phản ứng thì không khỏi nhíu mày, Lý Tầm Yên rất dở trong khoản che giấu cảm xúc của mình, nhưng khi chưa xác định chắc chắn thì nàng sẽ không nói ra, nếu không thì không khí trong nhà sẽ rất khó chịu.

Băng Thần sau bữa cơm thì đi vào Tân Sinh, Nguyệt Thuần Thuần hóa ra đang ở rất gần hắn ta, khi vừa vào thì nàng đã vui vẻ hỏi:

"Không biết Băng Thần công tử đã gặp được ba vị tiền bối chưa?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Tạm thời thì chưa bởi ta những nhiệm vụ các sư phụ giao cho ta có hai cái nhưng ta thì mới chỉ hoàn thành một, bọn họ nói khi nào bế quan đi ra thì sẽ kiểm tra kết quả."

Nguyệt Thuần Thuần sánh bước cùng Băng Thần nhỏ giọng hỏi:

"Thế công tử được giao nhiệm vụ gì?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Thứ nhất ta phải đạt hạng nhất trong khảo hạch đầu vào, thứ hai thì trong vòng một tháng ta phải đạt hạng trên 100 vạn trong trường."

Nguyệt Thuần Thuần trợn mắt nói:

"Sao có thể?"

Băng Thần nhìn nàng rồi hỏi:

"Tại sao không?"

Nguyệt Thuần Thuần ngạc nhiên nhìn hắn hỏi:

"Chẳng nhẽ không ai nói cho ngươi rằng top 100 vạn của Thiên Vương học viện tất cả đều đã đột phá Tái Tạo, ngươi mới Siêu Thần cửu trong làm sao đánh lại họ."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Cô nương không phải lo cách đây vài tháng ta đã đánh bại hết vài người Siêu Thần rồi, ta còn lo lắng bọn họ Tái Tạo đỉnh cao chứ nếu chỉ bước vào tái tạo thì quá dễ dàng."

Nguyệt Thuần Thuần ánh mắt lấp lánh nhìn Băng Thần vui vẻ nói:

"Chả sao ba vị tiền bối nhận ngươi làm đệ tử, ta không biết có cơ hội không nữa."

Băng Thần nhỏ giọng hỏi:

"Không biết trong ba đạo bao gồm phù đạo, trận đạo, y đạo cô nương có tinh thông đạo nào không?"

Nguyệt Thuần Thuần nhíu mày suy nghĩ một chút rồi nói:

"Quả thực ta có chút tình thông phù đạo nhưng ta không chắc trình độ của mình có đủ thông qua thử thách cảu bọn họ không, ta có hỏi Lý cô cô thì nàng nói ngươi cũng tinh thông phù đạo không biết Phá Chướng phù ngươi vẽ trong bao nhiêu lâu?"

Băng Thần thản nhiên nói:

"Một tay mất 2 giây còn hai tay thì mất một giây."

Nguyệt Thuần Thuần dừng lại bước chân nói:

"Công tử không đùa chứ?"

Băng Thần nhún vai nói:

"Nếu cô nương không tin thì ta vẽ cho ngươi một tấm."

Nói xong Băng Thần lấy ra một tờ giấy trắng cùng hay cây bút, thả tờ giấy trên không trung hai bút khẽ múa chỉ trong chớp mắt tấm bùa đả hoàn thành, Nguyệt Thuần Thuần há hốc mồm không nói lên lời.

Băng Thần đi về hướng cổng thành thì nàng chỉ biết cầm lá bùa ngơ ngác đi theo, một lúc sau nàng mới hỏi:

"Hay ta bái công tử làm sư phụ."

Băng Thần dừng lại bước chân không biết suy nghĩ cái gì, hắn ta phải ngừng đến tận ba giây rồi mới nói:

"Ta trẻ hơn cô nương rất nhiều sao có chuyện ta làm sư phụ của cô nương?"

Nguyệt Thuần Thuần cười nói:

"Ai giỏi hơn thì ngươi đó làm thầy, công tử giỏi như thế này thì ta học hỏi ngươi thì có làm sao?"

Băng Thần cười khổ nói:

"Thực ra nếu ta muốn chỉ dạy ngươi thì không nhất thiết khiến ngươi nhận ta làm thầy, chỉ là thời gian nào để ta dạy ngươi phù đạo?"

Nguyệt Thuần Thuần cau mày nói:

"Công tử có muốn chỉ ta phù đạo không, công tử chỉ cần nói có hoặc không thôi, còn chuyện thời gian thì ta có thể lo."

Băng Thần cười cảm giác cô nàng này rất thú vị, đặc biệt cái vẻ mặt tràn đầy quyết tâm của nàng khiến hắn muốn biết nàng muốn làm gì, hắn ta gật đầu nói:

"Được thôi "

Nguyệt Thuần Thuần mỉm cười nói:

"Ta tiễn công tử đến đây thôi, còn những chuyện khác thì sẽ do ta lo."

Nàng nói xong thì sử dụng truyền tống đi về công hội, đi thẳng đến phòng quản lý, nơi đó Hồng Phất Nữ cùng tỷ tỷ của nàng Nguyệt Lung Linh đang bàn chuyện, Nguyệt Lung Linh thấy nàng đi tới thì cười hỏi:

"Em gái ngươi tìm ta có chuyện gì?" 

Nguyệt Thuần Thuần quay qua phía Hồng Phất Nữ vẻ mặt nghiêm túc nói:

"Hồng tỷ ngươi cho ta đi qua chỗ ngươi ở một thời gian nhé."

Hồng Phất Nữ ngạc nhiên hỏi:

"Trước kia ta mời người cũng không qua sao bây giờ lại xin phép ta?"

Nguyệt Thuần Thuần mỉm cười nói:

"Trước kia ta không có lý do để tới đó nhưng bây giờ thì có rồi, ngươi sao không nói với ta Băng Thần hắn ta tinh thông phụ đạo?"

Hồng Phất Nữ nhìn nàng rồi nói:

"Hắn ta cái gì chả tinh thông nên nói làm gì? Ngươi nghĩ ba người kia vì sao nhận hắn?"

Nguyệt Lung Linh nhíu mày nói:

"Ngươi phải xin phép mẹ trước đã, đồng thời để nàng mang ngươi qua, bây giờ tình hình đang căng thẳng ngươi đi ra ngoài rất nguy hiểm."

Nguyệt Thuần Thuần cười nói:

"Tỷ tỷ đã đồng ý rồi thế Hồng Tỷ ngươi cũng đồng ý nhé."

Hồng Phất Nữ mỉm cười nói:

"Tùy ngươi thôi nhưng Băng Thần nhận dạy ngươi ư?"

Nguyệt Thuần Thuần gật đầu nói:

"Hắn nói nếu ta có thể tạo ra thời gian rảnh thì hắn sẽ dạy ta."

Nói chuyện một chút rồi nàng biến mất, Nguyệt Lung Linh mím môi nói:

"Người kia là ai thế Hồng tỷ, ta có chút dự cảm không lành, có lẽ lần này ta cũng đi theo mới được, mấy kẻ nam nhân rất nguy hiểm, Thuần Thuần có khi bị người ta nuốt hết cả xương tủy khi nào cũng không hay."

Hồng Phất Nữ mỉm cười nói:

"Tùy ngươi thôi nhưng ta nghĩ ngươi không yên tâm cũng sẽ đúng thôi, cho ngươi xem cái này."

Nguyệt Lung Linh xem xong thốt lên:

"Yêu quái "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.