Chương trước
Chương sau
Đợi mấy nàng giết xong hết quay lại thì Băng Thần mới hỏi hai chị em:

"Các ngươi giết xong thì thấy như thế nào?"

Lý Sư Sư mỉm cười nói:

"Công nhận sau khi giết hết đám quái vật kia thì chúng ta cảm giác mọi thứ không quá kinh khủng như chúng ta nghĩ, đau đớn trong Tân Sinh cũng không như thực tế, quan trọng nhất chỉ cần nghĩ rằng đau đến như thế nào thì cũng không chết sẽ khiến cho đau đớn chỉ thoáng qua."

Băng Thần mỉm cười nói:

"Trước kia chiến đấu đôi khi còn bị quái vật dẫm nát xác, một chút đau đớn như thế này quả thực không đáng bao nhiêu, đây cũng là một lợi ích ngầm khi ngươi tham gia Tân Sinh, chỉ cần quen với những đòn chí mạng trong Tân Sinh thì bên ngoài thực tại các người vẫn sẽ giữ được tỉnh tảo khi bị tấn công."

Hắn ta vừa nói xong thì Phạm Thiên Hà cũng cười nói:

"Trước kia ta củng như hai nàng vậy nhưng sau khi ở trong Tân Sinh một thời gian thì ta đã có được một cái đầu lạnh và giữ được như thế đến hết chiến đấu kể cả trong thực tại."

Lý Sư Sư và Lý Liễu Liễu hai người gật gù xấu hổ nói:

"Chúng ta còn không tưởng đến những chuyện này, vốn chúng ta có thể bắt đầu trong Tân Sinh từ rất lâu rồi nhưng do sợ hãi chúng ta mới bắt đầu trễ như thế, nếu bắt đầu sớm thì chúng ta đã đến tận cấp độ nào đó rồi."

Lý Liễu Liễu ít khi lên tiếng đột nhiên vui vẻ nói:

"Nhưng tính ra như thế cũng tốt bởi chúng ta chơi với mấy quái con lâu như thế thì mới chờ đến ngày quen được Băng Thần cùng các vị tỷ tỷ, nếu không như thế thì Ngọc Nữ công hội cũng vẫn mai chỉ là ước mơ."

Băng Thần cùng mấy cô nàng nghe hai người nói chuyện thì cũng mát lòng mát dạ, hắn ta cười nói:

"Hai người các ngươi thực ra chiến đấu thì rất không tệ thế nhưng vấn đề tâm lý thì hơi nặng nề, ta lần này giúp các ngươi khắc phục một phần yếu điểm của mình, hi vọng sau này các ngươi trở nên tự tin hơn, Băng Thần ta làm hội viên không ngại nhưng hội trưởng nhất định phải ra hồn."

Lý Sư Sư nắm chặt tay nói: 

"Băng Thần huynh yên tâm chúng ta nhất định sẽ thể hiện tốt nhất có thể, đảm bảo ngươi nhất định có ngày sẽ tự hào vì có ngươi hội trưởng như ta."

Băng Thần nhìn nàng cười nói:

"Thế ư?"

Lý Sư Sư nhìn vẻ mặt của Băng Thần rõ ràng không có niềm tin, có điều nàng vẫn vui vẻ khẳng định:

"Từ bé đến lớn chúng ta chưa bao giờ nghiêm túc với chuyện gì như thế."

Băng Thần cười nói:

"Các ngươi tự tin được như thế thì tốt, mong sao các ngươi ít nhất vẫn luôn giữ được tự tin như thế này, bây giờ thì ta phải thông bao cho các ngươi biết rằng chúng ta phải mau chóng ra khỏi Tân Thủ Thôn trong ngày hôm nay nếu không thì ta không đoán được chuyện gì sẽ xảy ra."

Phạm Thiên Hà nhíu mày nói:

"Có chuyện gì xảy ra thế Băng Thần?"

Băng Thần thở dài nói:

"Nơi đây không lâu nữa sẽ có rất nhiều thành viên của Hắc Nguyệt giáo chiếm giữ, bọn họ đã tìm ra cách để khiến cho người của họ xuất hiện tại khu vực đặc biết này, chúng ta tuy mạnh nhưng 

một con voi chưa chắc chống lại được một bầy kiến, vả lại chúng ta cũng không có thời gian để làm chuyện vô bổ thế nên chúng ta cần đi ra khỏi Tân Thủ Thôn sớm nhất có thể."

Ngọc Tâm mày nhíu chặt nói:

"Đám người Hắc Nguyệt giáo thì chúng ta đã được nghe Âm Thiên Tân tiền bối kể rồi, không ngờ lại đụng mặt bọn họ sớm như thế này."

Băng Thần nhỏ giọng nói:

"Thực ta ta cũng không ngại bọn họ thế nhưng bây giở cả trong thực tại lẫn bên ngoài chúng ta đều chưa thể nào chiến đấu thắng bọn họ thế nên trước tiên chúng ta phải ẩn dấu đi trước đã, các ngươi thì càng thiếu đi sự an toàn thế nên ta nghĩ trước tiên các ngươi gia nhập mấy cái công hội mạnh để lấy sự bảo bọc, ta sẽ độc hành để xây dựng công hội."

Lý Sư Sư ngạc nhiên hỏi:

"Tại sao lại là huynh độc hành trong khi chúng ta cũng đâu có gặp nguy hiểm gì trong thực tại đâu?"

Băng Thần lắc đầu nói:

"Đi một mình ta có thể phát triển rất nhanh, nếu kéo theo hai người thì những lúc cần bỏ chạy sẽ rất bó chân bó tay, hai người cũng cần có được sự bảo hộ tốt nhất để lên cấp một cách nhanh nhất có thể, thời gian để chạy đua của chúng ta rất gấp nhất là khi chúng ta khởi động sau mọi người quá trễ.

Chưa kể ta phát hiện ra một điều rằng kinh nghiệm nhận được khi đánh quái quá mức nhỏ nhặt, tổng cộng chúng ta đã giết 3500 con quái cùng 222 con boss nhưng vẫn có vài người chưa đạt cấp 20, như thế đã đủ hiểu mọi chuyện có vẻ khó hơn lúc ta ở hạ cấp vi diện rất nhiều.Các ngươi có thể không biết chứ ở hạ cấp vi diện ta chỉ mất vài tháng để đạt cấp độ tối đa nhưng ở đây thì quá khó rồi."

Ngọc Tâm cũng đồng quan điểm với Băng Thần, nàng nhẹ giọng nói: 

"Băng Thần nói không sai chút nào, ở đây thì việc kéo cấp là không thể, chúng ta chỉ có thể đi trên đôi chân của mình, như Băng Thần kéo cấp chúng ta thì lượng kinh nghiệm bị xan xẻ qua cho chúng ta sẽ bị hệ thông cắt bớt thêm một lần nữa.

Chúng ta đi bên cạnh hắn thì chỉ làm cản trở, đồng thời Hắc Nguyệt giáo rất có thể không cho chúng ta thời gian để thở luôn đấy chứ, còn một mình Băng Thần thì hắn giết không được thì cũng có thể tẩu thoát dễ dàng."

Lý Sư Sư hiểu chuyện sau đó nói:

"Thế thì chúng ta phải gia nhập vào công hội nào?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Tất nhiên là cái nào to nhất."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.