Băng Thần khi làm xong hết tất cả ngồi đợi gần một tiếng thì các nàng mới đi ra, Hoàng Tuyền cùng Tùy Thiên Ngọc thì vừa ra khỏi đã lập tức đi mất, kế hoạch không như dự tính làm cho Băng Thần ngẩn ngơ hết cả người.
Hoàng Tụ vừa đi ra liền ngồi xuống bàn bưng lên bát canh uống lấy uống để, Băng Thần hỏi:
"Tuyền tỷ cùng Ngọc tỷ đi đâu thế?"
Phạm Thiên Hà thở dài nói:
"Hôm nay xác nhưng những người tử nạn được mang về, trước khi dùng ma pháp hóa họ thành tro bụi thì cho thân nhân gặp mặt một chút, hai ngươi bọn họ bối phận được đi còn riêng chúng ta phận con cái lại không được."
Băng Thần gật đầu bởi hắn ta cũng biết sơ về tập tục này, Tân La đế quốc khi người chết đi đặc biệt cha mẹ thì thứ lưu luyến nhất rõ ràng là con cái của mình, họ tâm niệm nếu con cái đến gặp mặt cha mẹ mình khi chết thì sẽ khiến linh hồn bọn họ mãi mãi lưu luyến nhân gian không thể siêu thoát.
Băng Thần quay qua hỏi Phạm Thái Hà:
"Sao ngươi không đi?"
Phạm Thiên Hà thở dài nói:
"Nghe nói đại ca lúc này thân xác đã gần như vỡ nát, trước khi chết hắn cũng dặn dò cha không để bất cứ ai thấy được thảm cảnh của hắn, vợ hắn là tỷ tỷ ta có khi chút nữa cũng sẽ bị đuổi về thôi, nàng ấy không bao giờ chịu nghe lời cha cả."
Băng Thần mắt sáng lên hỏi:
"Thật ư?"
Phạm Thiên Hà ngạc nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-thanh-than/1942372/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.