Chương trước
Chương sau
Thời Gian cười khổ nói:

"Ngài cũng đâu bị ảnh hưởng gì nhiều đâu, với lại theo ta thấy thì khoảng chừng một tháng thì sẽ hết thôi mà."

Băng Thần cười " khen ": 

"Quả nhiên mấy kẻ thông minh như ngươi thường nghĩ rằng mọi thứ thật đơn giản."

Thời Gian mỉm cười nói:

"Thiên Thư cũng hay khen ta như thế, nghĩ đơn giản mọi thứ thì không phải cuộc sống sẽ dễ dàng hơn rất nhiều hay sao?"

Băng Thần thật thua cái tên này, ai cũng tưởng Sát Thần ngu nhất thế nhưng ai biết được trong đám bảo vật còn có một kẻ "ngu ngầm " nguy hiểm đến mức độ này, hắn ta thở dài nói:

"Ngươi nghĩ nếu ta không biết trước chết ở bên ngoài thực tại thì hậu quả sẽ như thế nào không?"

Sau đó là một lúc lâu trầm lặng của Thời Gian, có vẻ hắn ta cũng đã nhân ra lỗi của mình rồi, Băng Thần quyết định đổi hướng đi với hi vọng tìm được con đường khác để đi ra ngoài thành.

Một tiếng sau 

Một tiếng hết tốc lực thì Băng Thần cuối cùng cũng đã thấy cửa thành, cười mỉm một tiếng hắn ta than thở:

"Trên người hai thứ này vướng víu thật."

Bây giờ Băng Thần mới biết được cái khổ của chị em, hắn bỗng cảm thấy rất thương Phạm Thiên Hương, Hương Thiên Y, Hương Thiên Ánh.... Mấy người này to cực kỳ thế nên di chuyển chắc chắn còn khổ hơn cả hắn, lắc đầu một cái hắn ta tiến nhanh về phía trước.

Đi ra ngoài thành thì khác với tưởng tượng của Băng Thần về một rừng cây rậm rạp, phía bên ngoài thực sự chẳng có gì cả, một đồng cỏ trống trơn xanh ngắt.

Nhưng hoàn cảnh càng yên bình càng khiến cho Băng Thần cảm thấy không đúng một chút nào cả, hắn ta từng bước chậm rãi đi ra bên ngoài thăm dò nhưng thật sự thì giống như không có gì cả.

Tiếng gió nhè nhẹ nhưng lại làm cho Băng Thần cảm giác càng sai bởi ở thảo nguyên thì gió không thể nào yêu ớt như thế này, Băng Thần nhắm mắt lại bắt đầu dùng những giác quan khác cảm nhận hoàn cảnh xung quanh.

Quả nhiên đúng như những gì hắn ta nghĩ phía xung quanh không hề trống trải một chút nào cả, đã thế còn có một thứ gì đó đang tiến tới phía hắn ta từ đằng sau, bản năng khiến Băng Thần nhẹ nhàng né tránh.

Không có ai ở đây cả hắn ta liền biến trở về hình dạng bán yêu, ánh mắt sáng lên một cái dòng máu cao quý khiến hắn ta giải trừ tất cả những ảo thuật trước mắt, một con báo đen vừa tấn công hụt mình. 

Hít sâu một hơi Băng Thần cầm chắc pháp trượng để sẵn sáng chiến đấu với con quái vật này.

Tính danh: Hận Thiên Báo Vương ( Cấp 540) 

Danh hiệu: Ám Ma Thành Thủ Hộ Giả

Độ quý hiếm: Thần Cấp

Huyết mạch: Hận Thiên Báo 

Sinh lực: 24 vạn

Lam: 2.5 vạn 

Công kích: 7000

Phòng thủ: 4000

Tốc độ: 3000

Trí lực: 500

Thể chất: 1600

Độ thiện cảm: 0

Chiêu thức: 

- Nộ: Xuống dưới 30 % máu sẽ nộ lượng sinh tăng 300% phòng thủ 300%.

- Vồ: Tấn công phạm vi đằng trước gây sát thương bằng 150 % công kích.

- Cắn: Bị cắn trúng sẽ dính nguyền rủa không thể đi vào trong Ám Ma thành trong ba ngày.

- Tiểu Báo Trợ Chiến:Có khả năng kêu gọi tiểu báo vì mình chiến đấu. 

Băng Thần vừa coi đến đây thì con Hận Thiên Báo Vương bắt đầu gào lên, hít sâu một hơi thật sâu Băng Thần quyết định tấn công trước, tuy nhiên sát thương là không bao nhiêu.

- 120, - 120....

Con Hận Thiên Báo bị Băng Thần tấn công thì dừng lại ánh mắt sắc lạnh nhìn hắn, nó ngay sau đó lao tới tấn công Băng Thần, ngay đòn đầu tiên đã tát một cái khiến cho Băng Thần văng xa hàng chục mét.

Máu của Băng Thần ngay lập tức bị tụt mất ba phần tư, vừa chạm đất một cái Băng Thần xoay người đứng dậy nhìn con báo vẻ mặt tức giận, ngay lập tức hắn sử dụng hồi máu cho mình khiến cho thanh sinh lực lại tràn đầy.

Từ phương xa Băng Thần thấy đàn báo hàng trăm con đang kéo tới chỗ của hắn ta, một lần nữa lăn người né tránh con báo sau đó hắn ta ngay lập tức công kích một còn báo đang lao tới từ rừng.

Đòn tấn công bay cực chậm, chậm đến mức thật lâu sau hai bên mới chạm vào nhau, nhưng cái gì đến thì cũng phải đến.

Thần Băng người chơi đã tiêu tiệt Hận Thiên Báo nhận được 6 lần kinh nghiệm 600 ( 600 / 2000)

Thần Thần người chơi kết liễu Hận Thiên Báo nhận được một điểm may mắn từ Vận Mệnh Con Cưng (Nội tại)kết hợp Luân Hồi Sáng Thế: May mắn: 32, Thiên Phú: 131, Né tránh: 56, Kháng: 21.

Hận Thiên Báo Vương thấy Băng Thần giết chết con dân của mình thì cực kỳ tức gận tấn công hắn ta, Băng Thần cấp độ yếu hơn quá nhiều thế nên tất nhiên ăn đòn nhưng cuối cùng thì chỉ cần hồi sinh lực nhẹ nhàng thì lại đầy sinh lực.

Một tát này cũng khiến Băng Thần rơi vào trung tâm bầy báo, nhưng Băng Thần lại không chút bối rồi nào đứng lên, tuy đông nhưng đám báo tiếp cận được hắn chỉ có tầm chục con, đã thế mỗi con cắn nhiều nhất chỉ khoảng 500 máu thôi.

Thế là Băng Thần cứ để mất máu xong lại hồi rồi lại giết tạo ra khoảng trống rồi lại giết, ánh mắt của con Hận Thiên Báo Vương càng thêm sắc lạnh nhìn về phía hắn ta, nhưng lúc này nó chỉ có thể nhìn chứ không thể lao vào bên trong.

Thần Băng người chơi đã tiêu tiệt Hận Thiên Báo nhận được kinh nghiệm 600 ( 1200 / 2000)

Thần Băng người chơi kết liễu Hận Thiên Báo nhận được một điểm may mắn từ Vận Mệnh Con Cưng (Nội tại)kết hợp Luân Hồi Sáng Thế: May mắn: 32, Thiên Phú: 131, Né tránh: 56, Kháng: 21.

Thần Băng người chơi đã tiêu tiệt Hận Thiên Báo nhận được 6 lần kinh nghiệm 600 ( 1800 / 2000)

Thần Băng người chơi kết liễu Hận Thiên Báo nhận được một điểm may mắn từ Vận Mệnh Con Cưng (Nội tại)kết hợp Luân Hồi Sáng Thế: May mắn: 38, Thiên Phú: 131, Né tránh: 56, Kháng: 21.

Hắn đã tung hoành vạn giới bao nhiêu lâu, vài con quái vật sao làm khó được hắn ta hoài, đám báo đã trở thành kinh nghiệm để hắn ta thăng cấp 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.