Chương trước
Chương sau
Hoàng Kim Liên lập tức lao lên bịt mồm của Hoàng Tụ lại, không thể phí phạm cơ hội quý giá này vào tay cô nàng này được, nàng nhỏ giọng hỏi:

"Thưa tiền bối thế chúng ta có thể để người khác rút dùm có được không vậy?"

Lão già kia mỉm cười nói:

"Đương nhiên là được."

Hoàng Kim Liên nhìn về phía Băng Thần nói:

"Thần Băng các tý muội đều tin tưởng giao chuyện này vào tay ngươi."

Băng Thần mỉm cười tự tin nói:

"Mọi người cứ yên tâm chỉ số may mắn không biết nói dối."

Lão giả khi thấy Băng Thần chuẩn bị quay thì mỉm cười nói:

"Các ngươi thật tốt với cô bé kia, để cho nàng ta một mình năm món luôn."

Hoàng Kim Liên mỉm cười nói:

"Không phải ngài hiểu lầm rồi chúng ta mỗi người sẽ được nàng rút cho một món còn nàng cũng chỉ có một món mà thôi."

Lão giả lắc đầu chỉ tay vào chiếc bàn xoay rồi nói:

"Như thế thì không được."

Băng Thần nhìn theo ngón tay ông lão thì thấy một dòng chữ siêu nhỏ ở bên khe hẹp của bàn xoay, thực sự vị trí cảu nó quá mức khó nhìn khiến cho thường thường quan sát rất kỹ như Băng Thần cũng không nhìn thấy.

Băng Thần nhìn thấy thì bình tĩnh tập trung đọc:

"Những món đồ từ trong bàn xoay chỉ xuất hiện một lần duy nhất, quay được thứ gì thì thứ đó sẽ tự nhận chủ, nếu không hài lòng có thể phá bỏ nhưng món đồ cũng sẽ mất tác dụng, đồ nhận được sẽ tùy theo độ to nhỏ của ô quay trúng, quay trung một món thì sẽ lấy đi một thứ ngẫu nhiên trên người người quay."

Băng Thần ngạc nhiên hỏi:

"Mất một món đồ."

Lão giả cười nói:

"Trên người của Tân Thủ thì có cái gì đáng giá cơ chứ, với lại mất đồ càng đáng giá thì mới nhận đồ đạc càng đáng giá."

Băng Thần vuốt mồ hôi thay cho mấy cô nàng, chỉ một chút nữa thôi mình đã trở thành tội đồ, hắn quay lại nói:

"Bây giờ thì có ai muốn quay trước không?" 

Mấy cô nàng lắc đầu:

"Thôi Thần Băng ngươi quay trước đi."

Băng Thần bắt đầu quay, nhìn đến ô màu vàng kim nhỏ xíu trên bàn xoay Băng Thần thầm cầu mong, thế nhưng một giây sau thì hắn phát hiện Thiên Vương sáo trang đã biến mất, mấy cô nàng kia trợn mắt há mồm còn Băng Thần thì cũng bất ngờ không kém.

Hoàng Kim Liên la lên:

"Kim Cương sáo trang mất rồi kìa."

Người chơi Thần Băng đã sử dụng " Vòng quay định mệnh " vật phẩm hiến tế được chọn Thiên Vương sáo trang.

Người chơi Thần Băng đã sử dụng " Vòng quay định mệnh " nhận được Vận Rủi Đan 

Băng Thần quan sát xem vận rủi đan là thứ gì thì không khỏi bất ngờ.

Vận Rủi Đan 

Độ quý hiếm: Loạn Tượng 

Tác dụng:

- Người bình thường uống phải vận rủi một nghìn năm.

- Bị dính nguyền rủa cấp Chân Thần trở xuống trung hòa 20 %

Băng Thần cười to khóe môi như sắp khoác đến tận mang tai, hắn ta không chít do dự nuốt viên đan dược vào, ngay lập tức một luồng khói trắng cũng một luồng khói đen bốc lên, đợi một chút rồi Băng Thần thở phào nhẹ nhõm.

Hắn ngay lập tức muốn lui ra đằng sau, Hoàng Kim Liên hỏi:

"Ngươi được thứ gì thế Thần Băng?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Không gì nhiều nhưng ngươi cứ biết nó là đồ tốt thì được rồi."

Hắn vừa lui về đằng sau thì liền hỏi Thời Gian Vòng:

" Hôm trước ta được giải nguyền rủa lý do tại sao? "

Thời Gian Vòng nhanh chống hồi đáp:

"Hôm trước ngài được giải là chiếm lấy thân thể của một người mang Thiên Thần Huyết Mạch đã thế còn là nguyên âm, dù cho không phải nguyên âm thì nó cũng giúp ngài một chút ít chứ đừng nói còn nguyên âm." 

Băng Thần nhỏ giọng:

"Thế chính xác là bao nhiêu phần của nguyền rủa?"

Thời gian vòng ngắn gọn nói:

"Hai thành tổng cộng nguyền rủa của ngài đã giải được bồn ngày, một tuần ngài có đến tận một ngày làm nam nhân, nếu ngài muốn thì cũng có thể chia đều ra."

Băng Thần bỗng giật mình hỏi:

"Ngươi vừa nãy nói quan hệ với người có Thiên Thần Huyết Mạch thì dù không còn trinh tiết vẫn có tác dụng đúng hay không?"

Thời Gian Vòng to tiếng nói:

"Không lẽ ngài định....."

Băng Thần gật đầu nói:

"Ngươi nghĩ không sai chút nào ta chính là muốn như thế."

Qua quãng thời gian hưởng được tri thức của Thiên Thư cùng tri thức chín kiếp sống thì hắn ta may mắn biết được Thiên Thần Huyết Mạch có xuất xứ như thế nào, nhưng chuyện đó không quan trọng.

Cái quan trọng là trên thế gian luôn có ba người giữ được thiên thần huyết mạch và luôn có huyết thống với nhau, khi có một người kế thừa Thiên Thần Huyết Mạch thì một người khác sẽ phải chết đi.

Thế có nghĩa nếu Phạm Thiên Hương mẹ không sinh cho nàng một đứa em gái thì có nghĩa nàng ta cùng mẹ của nàng ta sẽ mang huyết mạch hoặc mẹ của Phạm Thiên Hương cùng với một người chị em nữa có thể mang loại huyết mạch quý giá này.

Thời Gian Vòng hét lên:

"Chủ nhân ngươi muốn ăn thông ba đời nhà người ta sao?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Tất nhiên nếu điều đó cần thiết, nếu Phạm Thiên Hương hay mẹ nàng có chị em thị vị mặn sẽ nhạt đi một chút, còn nếu nàng ta có một người em cùng mẹ thì đỡ mặn hơn nữa, chưa kể nếu mẹ nàng sinh được 3 người còn gái thì không phải tất cả đều bình thường sao?"

Thời Gian Vòng biết chủ nhân của mình sẽ làm thật, thậm chí có khi đã lên kế hoạch rồi, Băng Thần sau đó đi lên cạnh Vũ Thu Tuyết hỏi:

"Trong nhà Phạm Thiên Hương lão sư có những ai thế?"

Thơi Giang Vòng cạn lời:

"Tên siêu cấp cầm thú này thật sự muốn ra tay."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.