Chương trước
Chương sau
Băng Thần về đến nhà thì ngay sau bữa cơm hắn ta liền đóng kín cửa phòng sau đó luyện tập cách sử dụng Luân Hồi Sáng Thế một cách hợp lý nhất đồng thời hắn ta nghiên cứu để nâng cấp chiêu phân thân lên.

Nếu có thể sử dụng nguyên khí thì có thể sử dụng Nhất Khí Hóa Tam Thanh thì không phải khổ như thế này, đến tận tối rồi sau năm sáu tiếng liên tục nghĩ ngợi thì hắn ta thực sự cũng vẫn không nghĩ ra gì cả, cho đến tận khuya khi hắn ta vẫn còn đau đầu thì tiếng gõ cửa vang lên.

Đứng dậy mở của thì thấy Hoàng Tụ ôm gói đứng trước cửa phòng mình, Băng Thần ngạc nhiên hỏi:

"Có chuyện gì thế Hoàng Tụ?"

Hoàng Tụ đi vào mỉm cười nói:

"Ngươi ngủ một mình chắc sẽ chán lắm thế nên ta sang ngủ cùng ngươi."

Băng Thần không ngờ lúc mới gặp mình bốc phét là hay ngủ chúng cùng người thế nhưng lại làm nàng nhớ kỹ như thế, hắn thật sự có chút cảm động rồi cô nàng ngốc này thật biết cách lấy người khác niềm vui mà.

Hắn bỏ xuống các gánh nặng trong đầu đi tới phòng ngủ với nàng, nằm xuống giường Hoàng Tụ mỉm cười hỏi:

"Ngươi cảm giác ngày đầu đi học thế nào?"

Băng Thần nghĩ một chút rồi nói:

"Thật thú vị "

Hoàng Tụ mỉm cười nói:

"Ta đã nói mà đi học vui lắm nhưng nói thật nếu ngày hôm nay không có ngươi thì sẽ rất chán."

Băng Thần mỉm cười hỏi:

"Tại sao thế?"

Hoàng Tụ ôm lấy gối rồi nói:

"Hôm này toàn những người tình cách khó khăn hoặc rất nghiêm túc khiến cho mọi người không vui, Hoàng Lâm bị ngươi đánh thành ra Minh Luân phải đưa hắn ta đến bệnh viện mọi người không còn bị soi mói nữa."

Băng Thần ngạc nhiên hỏi:

"Minh Luân?"

Hoàng Tụ cười nói:

"Ngươi quên mất rằng chúng ta đã nói cho ngươi về một người chuyên đi bắt lỗi người khác hay sao?"

Băng Thần ngạc nhiên hỏi:

"Tên hắn là Minh Luân ư?"

Hoàng Tụ gật đầu nói:

"Đúng thế, không chỉ hắn mà cả tên bám đuôi Vương Thừa cũng không dám tới làm phiền chúng ta, tịch diệt sư thái Phạm Thiên Hương phải lui binh thậm chí đến cả Minh Thiên lão sư cũng cầm bài thi của ngươi đi hơn một tiếng không quay trở lại."

Băng Thần nghe nàng nói như thế thì cười khổ nói:

"Nghe sao thì cũng không thấy ta giống một người tốt nhỉ? Cứ giống như là sao chổi vậy đụng ai người đó xui xẻo."

Hoàng Tụ cười nói:

"Ta cùng các bạn học thấy ngươi tốt là được rồi còn những người khác thì đâu có quan trọng đúng hay không?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Đúng rồi, bây giờ cũng trễ rồi chúng ta ngủ thôi buổi tối còn đi vào Tân Sinh nữa."

Hoàng Tụ nghe thế ngáp ngủ một cái sau đó nhắm mắt lại rồi nói:

"Thôi được rồi chúng ta ngủ."

Sau đó không gian trong phòng trở nên im lặng, tiếng hít thở dần đều lạ thay Băng Thần cũng rất nhanh chóng đi vào giấc ngủ, quả thật hắn không nhớ được lần cuối mình ngủ ngon như thế này là từ bao giờ nữa.

Với lại Băng Thần cũng rất nhanh thích ứng với việc kiềm chế con sói đói trong người lại, nhưng vật cực tất phản càng kiềm chế thì lúc bộc lộ ra thì sẽ chỉ càng ghê gớm hơn mà thôi, có điều ít ra lúc này mọi chuyện vẫn cực kỳ ổn.

Đến tận giữa đêm khi Băng Thần tình lại thì thấy Hoàng tụ đang ôm chặt lấy mình, chân gác lên ngang hông mình, hai trái bưởi năm roi thì áp lên lưng cảm giác mềm mại làm hắn thoải mái vô cùng.

Nhưng chút thoải mái đó sao bằng được niềm hi vọng chức nghiệp lên cấp của hắn ta, Băng Thần lây tỉnh Hoàng Tụ vỗ vỗ bờ mông đầy co dãn nói:

"Dậy đi cô nương đến lúc để thăng cấp rồi."

"Không ta còn muốn ngủ."

Hoàng Tụ làm sao lại muốn thức dậy vào lúc này.

"Đét "

Một tiếng vang thật lớn Hoàng Tụ bật người dậy rơm rớm nước mắt nói:

"Ngươi đánh đau ta."

Băng Thần cười khổ nói:

"Ai kêu ngươi không chịu dậy, với lại ta đánh vào mông thôi mà, hì hì ngươi mông bự thế này mai mốt chắc mắn để lắm nhỉ."

Hoàng Tụ ngay lập tức ngừng khóc mỉm cười nói:

"Thế không biết anh trai ngươi có thích như thế không?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Hắn ta đang rất muốn có em bé ngươi hỏi hắn có thích mông to không, mà dù không có ký do đó hắn ta vẫn cực kỳ thích mông to."

Băng Thần bỗng ánh mắt sáng lên nói:

"Ngươi thích ánh trai ta sao?"

Hoàng Tụ gật đầu nói:

"Từ lúc ngươi cho ta xem đoạn ghi hình kia thì ta đã bị ám ảnh mãi về hình ảnh của huynh ấy, đã thế ngươi tài ba như thế mà còn có người tài ba hơn thì thật quá tốt rồi, đi đâu tìm nam nhân tốt như thế?"

Băng Thần mỉm cười bởi hắn biết đây thì chưa phải là thích, phải gọi là thần tượng mới đúng, nhưng như thế thì càng dễ để làm thịt nàng ta, xem ra lịch trình ngày mai của mình phải đổi khác đi một chút rồi.

Ngày mai là ngày sang tuấn, theo quy luật của thế giới này thì hắn ta sẽ có một tiếng trở thành nam nhân và chắc chắn ngày mai hắn phải xơi được một người nếu không mấy ngày sau chắc điên luôn quá.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.