Chương trước
Chương sau
Băng Thần ngước mắt lên trên thì nhìn thấy Hàn Băng Băng mặt lạnh nhìn mình, Băng Thần cảm giác Cự Long huyết mạch trong người mình bị Tổ Long huyết mạch của nàng chấn áp một cách nghiêm trọng . Nhưng chỉ chút uy áp đó thì làm gì được Băng Thần cơ chứ.

"Hừ "

Nhẹ rên một tiếng sau đó Băng Thần hóa về dạng bán yêu, huyết mạch Thập Nhất Vĩ Hồ Đế được thả ra làm cho uy áp từ hắn nháy mắt bao phủ đấu trường, lúc này tất cả mọi người cấp độ đều bằng nhau thế nên uy áp của hắn ta trở lên cực kỳ khủng khiếp khiến những kẻ khác cảm giác vô cùng khó thở cũng như vô cùng uất ức.

Khí thế thôi đã khiến đối thủ không thở nổi thì đánh đấm cái gì nữa trực tiếp đầu hàng cho xong, bỗng một âm thanh từ trên trời cao vang vọng xuống.

- Tân Sinh Thần Bảng Chiến cấm tất cả những người chơi không được sử dụng uy áp huyết mạch để đảm bảo tính cân bằng trong chiến đấu. Những người đang thi triển uy áp lập tức thu lại nếu không sẽ bị loại bỏ quyền thì đấu.

Băng Thần cùng Hàn Băng Băng hít sâu một hơi sau đó cùng lúc thu lại uy áp của mình, không khí xung quanh nhanh chóng lắng xuống, tảng đá đặt lên lồng ngực của mọi người cũng được hạ xuống, các ánh mắt không khỏi nhìn về phía Băng Thần.

Một kẻ không biết từ đâu chui ra nhưng có huyết mạch quá mức kinh dị, khán đài không khí vừa mới chìm xuống thì lập tức lại rộ lên khi mấy cô gái nhìn thấy hình dáng của Băng Thần, không ít người không khỏi liếm môi một cái nhưng vẫn có chút ngại ngùng không dám tiến lên.

Nhưng phần lớn không dám tiến tiến lên thì không có nghĩa là không có, Băng Thần hơi sởn gai ốc khi nghe thấy âm thanh của Địa Tinh công chúa nói với Địa Tinh Thái Tử:

"Đại ca ta muốn cưới hắn làm chồng."

Địa Tinh Thái Tử thì nét mắt trở nên nghiêm túc sau đó thầm nghĩ:

"Kẻ này huyết mạch cao cấp như thế nếu có thể cho hắn cũng muội muội lên duyên thì Hoàng gia huyết mạch đời sau sẽ có rất lớn cải thiện, nhưng vấn đề hình như kẻ này cũng rất mạnh, phải làm sao để hắn đồng ý cưới muội muội nhỉ."

Địa Tinh Công Chúa nhe răng cười nói:

"Đại ca nhìn hắn ta ghe vậy thôi chứ thực lực thật sự của hắn rất yếu, nếu hôm nay hắn không lao vào nơi đây nhờ con rồng kia thì đã bị mấy người cận vệ bắt được rồi."

Địa Tinh Thái Tử cười khổ nói:

"Giá mà những lời vừa rồi ngươi nói nhỏ với ta chứ không phải công khai thì mọi chuyện có lẽ đã khác."

Địa Tinh Công Chúa ngạc nhiên hỏi:

"Khác cái gì?"

Địa Tinh Thái Tử liếc nhìn xung quanh khiến nàng cũng nhìn xung quanh thì thấy những cô gái khác ánh mắt cũng như sói đói nhìn về phía Băng Thần, bây giờ thì không chỉ Địa Tinh Công Chúa làm hắn ghê mà mấy kẻ khác cũng như thế.

Phía xa xa một cô gái thân hình bốc lửa tuy nhiên lại là đầu heo liên tục nháy mắt với hắn, miệng còn không ngừng chảy ra nước rãi chảy dài xuống tận phía dưới chân trông thật kinh dị, lắc nhẹ đầu không nhìn nàng nữa thì hắn lại thấy một kẻ quái dị hơn.

Một con tinh tinh cơ bắp đầy minh nhìn hắn mới ánh mắt long lanh, Băng Thần thua rồi hắn ta trực tiếp kéo Tạo Hóa Diện Linh Khí che qua mắt luôn, không nhìn thấy gì là tốt nhất đợi khi nào tỷ thí bắt đầu rồi tính tiếp.

Bạch Cầm lấy ra một bức vẽ sau đó ngạc nhiên thì thào:

"Giống hệt như người mẹ mình cần tìm."

Nàng quay qua kéo tay áo của Hàn Băng Băng nói:

""Ngươi không thấy hắn giống người mà mẹ chúng ta đang tìm sao?"

Hàn Băng Băng lắc đầu nói:

"Tên này dám vô lễ với ta, mặc kệ hắn có phải người các nàng tìm hay không, ta trước tiên phải đập hắn một trận rồi mới tính tiếp được, chưa có bất kỳ một nam nhân nào dám lên mặt với ta từ bé đến giờ, không biết hắn ta rất dũng cảm hay rất ngu xuẩn nữa."

Bạch Cầm nhíu mày nhưng không can thiệp, Hàn Băng Băng tính cách nàng rất rõ ràng, nếu thù này không báo được thì nhất định nàng sẽ không bỏ qua cho Băng Thần.Bây giờ nàng chỉ có thể thầm cầu cho Băng Thần không có vấn đề gì hoặc gặp được Hàn Băng Băng ngay trong sàn đấu thì tốt nhất.

Nhiều người lúc này vẫn đang trong lòng cười nhạo Băng Thần yếu mà còn thích ra gió, một kẻ cấp thấp thì tu luyện được nhiêu lâu cơ chứ, chỉ cần hắn ta không sử dụng đến huyết mạch thì chiến thắng cũng không phải điều gì không thể.

Băng Thần nếu biết được bọn họ nghĩ như thế thì chắc chắn sẽ cười phá lên bởi sự tự tin đến mức lố bịch của đám người này, huyết mạch cao thì chắc chắn thiên phú cũng không không thể quá thấp, sự khinh thường sẽ khiến bọn họ thất bại một cách triệt để.

Không khí xung quang vẫn rất náo nhiệt khi có sự xuất hiện của Băng Thần cùng những trận đấu đặc sắc vừa diễn ra cũng để rất nhiều người bàn tán với nhau, Băng Thần thì vẫn cứ lặng yên như thế bởi hắn ta không có gì phải bàn tán cả.

Tiếu Nhất cũng lãnh tĩnh lại bởi bây giờ liền tới bảng đấu của hắn ta, đến tận khi tiếng chuông vang lên một lần nữa thì Băng Thần mới nghe hắn nói chuyện:

"Đại ca không biết có khi nào ta gặp Hàn Băng Băng ngay từ đầu không?"

Băng Thần mỉm cười nói:

"Khó lắm, ngươi thử nghĩ xem mỗi bảng có hơn một ngàn người, không lẽ ngươi lại xui đến như thế, tự tin lên nếu có gặp nàng thì ngươi chắc cũng phải gần tới hoặc ở trong trận chung kết rồi."

Tiếu Nhất mỉm cười nói:

"Đại ca nói đúng ta làm sao lại xui xẻo như thế cơ chứ, huynh chuẩn bị xem ta thể hiện đây."

Vài giây sau Tiếu Nhất biến mất rồi xuất hiện trong sàn đấu, nhìn đối thủ trước mặt hắn thầm rên:

"Mẹ kiếp, có cần xui thế không?"

Băng Thần cũng trợn mắt cảm thán:

"Tên nhóc này hôm nay mồm thối thật chứ, mới vào đã đụng độ Hàn Băng Băng."

Băng Thần chắp tay nhỏ giọng:

"Chia buồn "

Năm phút sau Tiếu Nhất sau khi bị đánh chết đã từ bên ngoài bay vào lại bên trong kết giới đứng cạnh Băng Thần nói:

"Từ mai trước khi chiến đấu ta sẽ không nói cái gì nữa."

Băng Thần cũng gật đầu đồng ý nói:

"Nên vậy "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.