Băng Thần với danh vọng hiện tại lấy một chiếc phi thuyền mang ra ngoài rất dễ dàng, trong đầu hắn cũng đã nghĩ tới một địa điểm đặc biệt rồi, lần trước cùng Tử Mộng, Tử Lan cũng từng đi qua, chỉ có điều nơi đó có yêu thú thế nên chắc sẽ chẳng có ai.
Mạc Khanh thấy phi thuyền lúc gần tới nơi thay vì hạ cánh ở ngọn núi gần thành phố thì lại bay tiếp
"Đội trưởng chúng ta bay quá rồi thì phải."
Băng Thần quay qua nói:
"Ta chọn địa điểm sao có thể giống với người khác, chen chúc xem sao băng cũng sẽ mất hết cả thú vị."
Mạc Khang lo lắng nói:
"Nhưng bên ngoài nghe nói có yêu thứ nguy hiểm."
Băng Thần nhìn nàng hài hước nói:
"Ngươi không phải chưa thấy thực lực thật sự của ta, thiên lôi ta còn đỡ được thì mấy con yêu thú không đáng để lo lắng."
Chỉ vài phút sau họ đã hạ cánh ở một chân núi ngoài xa, phía bên trên cỏ mọc xanh rờn, Băng Thần đi xuống mỉm cười nói:
" Chúng ta đi lên đỉnh núi."
Băng Thần cùng nàng đi xuống nhưng Mạc Khanh nhìn ngó xung quanh rồi hỏi:
"Đội trưởng đồ ăn đâu."
Băng Thần từ trong giới chỉ xuất ra một chiếc giỏ đựng đồ sau đó lại thu vào trong nắm tay nàng nói:
"Đồ ăn tất nhiên có, bây giờ chúng ta đi thôi."
Hai người bắt đầu đi vào đồng cỏ, mùi cỏ thơm theo gió bay bay làm cho Băng Thần thật sự hưởng thụ, không biết làm sao nhưng hắn ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-thanh-than/1941813/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.