Chương trước
Chương sau
Ngồi ở vị trí được sắp xếp cho Nữ Nhi Hồng lúc này đã tụ tập đầy đủ thành viên của ban quản trị gồm một vị hội trưởng, ba hội phó cùng sáu trưởng lão.Khang Tiểu Vũ bất mãn nói:

"Băng Thần tên kia có khả năng tốt như thế không giúp chúng ta tuyển người lại đi đâu thế không biết, dù sao tổ đội của hắn cũng còn thiếu tới bốn người cơ mà."

Trịnh Vũ Cầm cười run người nói: 

"Ta còn tưởng ngươi không nghiêm túc hóa ra tính tìm người cho hắn thật."

Khang Tiểu Vũ bĩu môi nói:

"Tìm cho hắn đại vài người thiên phú tạm ổn là được, dù sao tính tình hắn như thế dắt theo một đám thiên phú cao cũng mệt cho chúng ta, có khi tha hồ lau đít cho hắn."

Nàng vừa nói xong thì thấy bên trong máy tính hiện ra thông báo, mở ra thì rất ngạc nhiên bởi vì có người gia nhập nhóm của Băng Thần.Mấy cô nàng cũng chúi đầu lên xem, Liên Tình đọc cho mấy người khác nghe.

"Cô bé này trẻ hơn chúng ta quá nhỉ mới mười sáu để xem nào, Trình Thiên Tuyết, mười sáu tuổi, dị năng cấp C+."

Đọc đến đoạn đó các nàng đều dừng lại, chỉ mười sau tuổi thôi nhưng về tu vi đã bằng các nàng, người này chắc chắn phải là một siêu cấp thiên tài.Điều Khang Tiểu Vũ lo lắng đã thành sự thật, nàng nhíu mày nói với mấy người:

"Hắn đang sử dụng năng lực của mình, ai đó mau đi tìm hắn đừng để hắn ta tiếp tục."

Băng Thần lúc này đang hí hửng, nhưng hắn ta vẫn có giữ bình tĩnh nở nụ cười nhàn nhạt với nàng ta nhẹ nhàng hỏi:

"Người có tài năng như ngươi Nữ Nhi Hồng rất cần, chắc hẳn ngươi có tài năng như thế chắc cũng có không ít bằng hữu có tài như ngươi."

Thấy mình được khen não ngắn Trình Thiên Tuyết rất vui vẻ nói:

"Thực ra ta còn có ba người bạn trong ba người thiên phú của ta tệ nhất, nếu ngươi có lòng thu nhận hết thì tốt."

Băng Thần hai mắt sáng lên, trong lòng mừng như điên nói: 

"Tất nhiên không có vấn đề ngươi nhìn xem trong tổ đội con dư đúng ba vị trí, chúng ta tập hợp thành một đội giống như ông trời ban ơn vậy."

Trình Thiên Tuyết nghe thế càng vui vẻ nói:

"Đã như thế thì để ta dẫn ngươi đi tìm các nàng."

Băng Thần vui vẻ gọn gàng đáp:

"Được chúng ta đi nhanh thôi."

Trình Thiên Tuyết rất vui vẻ vì đã hoàn thành được nhiệm vụ của mấy người tỷ tỷ giao cho, nàng nhanh chân dẫn Băng Thần tới đó, khi tới nơi thấy có một đám nam nhân đang đứng đó thì Băng Thần nhíu mày.Có khi nào mấy tên này muốn dành hội viên với mình, Băng Thần hừ lạnh từ giới chỉ lấy ra một lọ thuốc rắc lên tay, sau đó hắn như gió cuốn tiến tới.

Gần tời nơi hắn ta giả vờ suýt ngã, tiện thể hắn làm cho những vụn phấn kia bay trong gió hòa vào cốc của mấy tên kia.Hắn đứng lên lấy một ly rượu từ bồi bàn vừa đi ngang rồi quay lại cho mấy người nâng ly xấu hổ nói:

"Mấy vị ta vội vàng suýt làm mọi người kinh sợ, ta lấy ly rượu này kính các huynh một ly coi như bồi tội."

Mấy người kia thấy hắn đưa ly rượu ra thì theo bản năng vẫn chạm ly với hắn, bởi nếu không làm sẽ bị coi như nhỏ mọn, bất lịch sự.Trước mặt mấy mĩ nhân tất nhiên họ không muốn mất phong độ, có người nói:

"Vị huynh đệ này từ mai đừng sơ ý như thế, uống xong ly rượu này chúng ta coi như huề."

Băng Thần vẻ mặt áy náy nói:

"Ta tự phạt mình hết trước."

Mấy người kia cũng rất sảng khoáy uống hết, Băng Thần nhìn thấy thì cười gian manh, hắn quay đầu lại nhìn ba người tỷ muội của Trình Thiên Tuyết nói:

"Nghe nói a vị muốn tham gia Nữ Nhi Hồng đúng hay không."

Ba người này gật đầu, mấy tên kia cũng đang muốn mới các nàng, Băng Thần nẫng tay trên họ rất phẫn nộ quát:

"Tiểu tử chúng ta đang tuyển người, ngươi chen ngang là có ý gì?"

Băng Thần tính toàn thời gian phát tác của thuốc sổ đã tới, hắn ta mỉm cười quay lại nhưng không nói gì.Mấy người tính nói gì Băng Thần thì cảm thấy trong dạ dày dời sông lấp bể.Băng Thần nhìn thấy thế giả bộ giật mình nói:

"Ta không biết nhưng các người có cần tức đến mức méo hết cả mặt như thế không?"

Một người thực sự đã méo cả mặt, người này đứng gần Băng Thần nhất, ly rượu của hắn cũng có nhiều thuốc sổ nhất.

"Phẹt,phẹt, phẹt."

Băng Thần vội vàng lui lại tay đưa ra để cản mọi người lại, bỗng nhiên hắn cảm thấy hai bàn tay đều nắm trúng cài gì đó mềm mềm.Hắn ta quay mặt lại chưa hiểu gì thì đã ăn hai cái táng, hai phút sau hắn cùng bốn người mới chen được ra ngoài.

Trên mặt hắn lúc này đã có hai cái bàn tay nhàn nhạt, còn hai cô nàng thì cảm giác được tay mình khá đau.Hắn ta nhìn bọn họ mỉm cười xấu hổ nói:

"Chỉ là tai nạn thôi chắc mọi người không để ý chứ?"

Hai cô nàng bị hắn ta nắm trúng ngực xấu hổ vô cùng, lần đầu bọn họ nhìn thấy có người vãi cức giữa yến tiệc như thế này, đã thế ngực còn bị một người nam nhân nắm phải. Lấy hại bình tĩnh một người trong số đó nói:

"Đã thế thì phiền mọi người đăng kỳ nhé Trình Thiên Tuyết cô nương đã đăng ký, bây giờ đến lượt vị này nhé.Còn Thiên Tuyết cô nương ra kế bên đợi nhé.

Một người thắc mắc hỏi:

"Làm sao ngươi phân biệt ra Thiên Tuyết khi nàng đứng giữa chúng ta?"

Băng Thần cười mỉm, bốn người này giống nhau như đúc từ giọng nói, thân hình, có thể nói còn giống hơn hai giọi nước.Hắn ta biết được vì coi thông tin của họ thôi nhưng cơ hội để bốc phét tất nhiên hắn sẽ không bỏ qua.

Hắn nhìn nàng nói:

"Ta từ trong mơ đã thấy được các ngươi, thế nên hôm nay dù các ngươi có giống nhau đến thế nào ta cũng sẽ nhận ra."

Mấy nàng nhìn nhau cười còn tưởng Băng Thần bóc phét liền trêu hắn:

"Thế bây giờ chúng ta tráo đổi với nhau nếu ngươi đoán ra chúng ta sẽ thỏa mãn bất cứ yêu cầu gì của ngươi nhưng chỉ được một lần.Còn nếu ngươi thua ngoan ngoãn đưa mặt cho chúng ta mỗi người táng một cái để chừa tật nói dối, ngươi có dám không."

Băng Thần nhìn mấy nàng mỉm cười nói:

"Ta đáp ứng."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.