Hồng Hạnh cười nhìn người này lập tức có cảm giác mình bắt đầu có chút cảm tình với người này, cảm giác được quan tâm nâng niu cũng rất tốt, mẹ nàng cũng đã từng căn dặn:
"Hãy lấy người thích mình đừng có theo người mình thích trong vô vọng."
Nàng nhỏ nhẹ nói với hắn ta:
"Tính cách của cha ta vốn không tốt thế nên huynh trong bữa cơm thành công xin phép hắn cho ta cùng huynh giao du thì ta sẽ đồng ý tìm hiểu cùng huynh."
Nhạc Thiên Vệ cảm giác như trong lồng ngực mình nhẹ hắn đi, Hồng Hiên quả nhiên siêu cấp trợ công, hắn ta đã câu thông xong hồng phụ thế là chuyện này đã chắc chắn thành, hắn ta tự tin nói:
"Muội cứ yên tâm ta nhất định sẽ thuyết phục được cha của muội."
Nàng cười nói với hắn:
"Huynh lấy đâu ra tự tin như thế?"
Nhạc Thiên Vệ lập tức bốc phét:
"Hồng thúc nhìn ta lớn lên ta xấu hay tốt ngài ấy biết lên sẽ không ngăn cản ta đâu."
Hồng Hạnh đứng lên sau đó nói:
"Huynh nếu tự tin như thế thì tốt bây giờ huynh ngồi đây đợi đi ta đi làm cơm để ăn mừng biết đâu hắn cao hứng đồng ý thì sao."
Nàng ta đi vào phòng bếp, Nhạc Thiên Quân nhìn dáng người đầy đặn của nàng thì nước dãi muốn ứa ra, vòng mông căng tròn kia mai sau sẽ thật sự là của mình sao.
Bọn họ không biết lúc này ở trên nóc nhà có năm người gờm hai Vũ Vương, Phi Thành cùng hai huynh đệ Nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-thanh-than/1941612/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.