Khi đang trên đường về thì trong đầu Băng Thần vang lên âm thanh thông báo của hệ thống
Chủ nhân sắp trải qua lười biếng kiếp nạn, sau mười năm phút nữa bắt đầu
Lười biếng kiếp nạn: Năng lực hành động giảm 99 %, năng lực suy nghĩ giảm 50 %, năng lực cảm nhận giác quan tăng 200 %.(Trong vòng năm ngày)
Băng Thần lập lức lao nhanh như gió về hướng Nhạc gia, lúc này trong nhà vẫn chưa có ai đi về, hắn ta đi tìm thì chỉ thấy Trình gia hai tỷ muội.
Hai người thấy Băng Thần lao về hướng mình thì vô cùng bất ngờ, thấy khuôn mặt hắn ta có vẻ lo lắng, chắc chắn có chuyện gì khẩn cấp cùng quan trọng lắm mới khiến hắn ta như thế.
Trình Vân lên tiếng hỏi:
"Băng Thần rốt cuộc có chuyện gì mà huynh lại chạy như ma đuổi thế kia?"
Băng Thần lúc này chỉ còn khoảng một phút thế nên hắn ta lập tức dặn dò:
"Hai ngươi bảo Phi Thành lo lắng chuyện trong bang vào năm ngày sau ta mới có thể xuất hiện, trong năm ngày ta sẽ bất tỉnh nhân sự cần người bảo vệ, người nói cho lão gia tử xắp xếp, nhớ nhắc hắn đừng lo lắng ta đây không sao."
Trình Lan lo lắng kéo tay hắn hỏi:
"Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra."
Băng Thần không kịp giải thích thì một cỗ mệt mỏi ầm ầm kéo đến khiến cho hắn ta rơi vào trạng thái mơ mơ màng màng. Tử Mộng đứng ở sau lưng theo bản năng đỡ lấy hắn ta, Băng Thần lúc này nửa tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-thanh-than/1941596/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.