Chương trước
Chương sau
Băng Thần ánh mắt sắc bén nhìn hắn khiến cho Hoa Vũ tuy vô cùng không cam tâm nhưng vẫn từ trong giới chỉ của mình lấy ra một cái hộp ném đi.Chiếc hộp làm bằng gỗ ngàn năm từ xa đã thấy hương thơm của gỗ nhàn nhạt trong không khí chứng tỏ thứ đựng bên trong không hề tầm thường.

Cười cười Băng Thần không nói gì mà chỉ ra hiệu cho người của mình rút lui đám người mau chóng biến mất trong tầm mắt của mọi người Hoa Vũ thấy thế thở dài một hơi.

Đi xa xa Lăng Phong mới cảm thấy Băng Thần không chỉ đơn thuần là kiếm tiến tài mà còn co mục đích khác không nói cho người khác biết được. Băng Thần cùng mọi người đi tới một cái đồi nhỏ thì thấy hắn ta dừng lại quan sát xung quanh rồi cẩn thận một lần rồi mới ngồi xuống nghỉ ngơi.

Băng Thần nói:" Các ngươi chú ý Hoa Vũ tổ đội kia ngoài ta ra thì tất cả các ngươi không có một ai có thể nế tránh được lên trước tiên chúng ta phải tìm nơi nghỉ qua đêm thật kín đáo."

Lăng Phong thấy Băng Thần muốn nghỉ ngơi lập tức phân phó những người không có nghĩa vụ tìm nơi nghỉ chân buổi tối theo đúng tiêu chuẩn mà Băng Thần đề ra. Mỗi người lướt qua một hướng khi đi vô cùng cẩn thận vì họ đã biết được có mối đe dọa mà họ không thể phát hiện kịp huống chi né tránh.

Mà cách để không bị một xạ thủ hạ gục chính là không ở trong tầm ngắm của người đó còn đơn giản hơn là thực lực vượt trội áp sát tiêu diệt đối phương.Mũi tên tấn công Băng Thần tốc độ họ cũng nhìn thấy được không chỉ tốc độ mà sức công phá cũng không thể giỡn được.

Không may trúng một phát xác định là tan xác chứ không nói chơi thế nên tìm nơi dừng chân là điều họ muốn nhất nhưng mắc cái không có lệnh của Băng Thần.Dù sao Băng Thần cũng là đội trưởng kiêm người bảo kê cho tính mạng của bọn họ nên họ đặc biệt bé ngoan.

Mà trong số bọn họ không phải người của Nhạc gia thì cũng là thuộc hạ trực tiếp của Băng Thần thế nên bỏ qua thực lực thì đây là tổ đội ổn định nhất. Không như một số tổ đội khác tập hợp từ nhiều thế lực khác nhau thế nên không ổn định bị phục kích thì mỗi người một ý nghĩ thậm chí không biết đội trưởng mình khả năng như thế nào.

Đám người trên không trung lặng im lão giả kia thì có vẻ có chút hài lòng với sự thể hiện của đám thiên tài thập quốc ít nhất là cô gái kia và Băng Thần đã làm hắn có chút hi vọng vào sự chiến thắng của mình. Cũng không khỏi cảm thán mình quá lo việc tông môn mà sao nhãng đi việc cá cược với tên kia nếu chuẩn bị sớm vài năm thì đám nhóc này sẽ khác.

Mà hắn rất tức giận vì tên kia lại phái mấy tên tiểu tử được đào tạo kĩ càng đi giết hết mấy người mà tên đồ đệ của hắn đào tạo ra nhưng tiểu bối tranh đấu làm lý do khiến hắn chẳng nói được gì. Chưa kể bên kia vẫn có một người bị giết chết khiến hắn muốn dựa việc ép lý cũng vô cùng khó khăn và nếu hắn bỏ mặt mũi liều thì cũng sẽ có không ít người đứng ra ngăn cản.

Hắn ta bây giờ chỉ mong trong lần này ra được mấy hạt giống tốt giúp hắn thắng cuộc. Bây giờ hắn rất muốn xem Băng Thần chiến đấu trực tiếp chứ không dùng mưu kế.

Như thế hắn ta sẽ thấy được năng lực của Băng Thần ở độ nào. Mà trong đám tiểu tử này hắn vẫn thấy một số thành phần nổi bật hi vọng bọn họ đụng độ nhau. 

Trình Lan quay về chạy ngay đến vị trí mà Băng Thần đang nghỉ ngơi vì muốn thông báo phát hiện của nàng. Trong suốt quãng thời gian này nàng quá mờ cảm giác như mình là gánh nặng của hắn ta.

Thực ra không chỉ nàng mà toàn bộ những người khác cũng là như thế bởi vì họ biết đây đã không còn là sân chơi của mình.Vũ Vương khắp nơi khiến họ không có sức phản kháng khi đụng mặt. 

Mà dù đối thủ có bị vô hiệu hóa thì họ cũng không thể tiến lên giết người vì không có khả năng phá phòng thủ của đối phương. Những người khác còn đỡ riêng một người phụ nữ có lòng tự ái cao như Trình Lan thì lại khác.

Trước đây ăn nhờ ở đậu nhưng nàng làm được rất nhiều việc cảm giác mình không nợ hắn quá nhiều. Thế nhưng giờ đây năng lực của nàng không có tác dụng gì lên rất gấp rút muốn lập công. 

Khi nàng chỉ còn cách Băng Thần vài trăm mét thì cảm giác nguy ập đến một cách bất ngờ. Khi nàng quay đầu nhìn lên trên thì đã thấy một con rắn lớn quấn trên ngọn cây nhìn nàng. 

Trong giây lát nàng cứng hết cả người áp bách khiến cả người nàng không thể động đậy.Nàng vốn tưởng mình ra rất là dũng cảm thế nhưng trước nguy cơ sinh tử thì sự yếu đuối và sợ hãi chiếm ưu thế. 

Nhìn cái miệng rộng đỏ ngòm đang hướng về mình nàng tuyệt vọng vô cùng. Nhưng khi miệng rộng sắp tới nàng thì một bóng trắng xuất hiện lôi nàng đi chỗ khác. 

Khi định thần lại thì nàng nhận ra người đó không ai khác chính là Băng Thần. Đặt nàng xuống đất Băng Thần lập tức rút vũ khí lao vào chiến đấu với con rắn.

Tính danh: Hắc Thiết Xà 

Thực lực: Vũ Vương cửu trọng thiên

Huyết mạch: Hắc Thiết Xà 

Đẳng cấp:11

Lực lượng:198000

Tốc độ:150000

Trí lực:19

Hồn lực: 0

Pháp lực:0

Nguyên tố:Kim

Tuổi thọ:1500

Danh hào:Nhân Vương (khí thế ảnh hưởng đến tầng thực lực yếu hơn bản thân Luyện thể cảnh 100% giảm 10% theo mỗi tầng thứ. Cùng tầng thứ mỗi tiểu cảnh giới 1%.Tương tự đối với Yêu thú.Ảnh hưởng yếu đi khi dối phương huyết mạch cao cấp.)

Nhìn thông số của nó mà Băng Thần lòng chợt lạnh bởi vì nó là kim nguyên tố. Chắc chắn lớp vảy màu tím kia không hề dễ phá khắc tinh của kẻ thiên về kỹ xảo như hắn. 

Bởi một người cầm súng cũng thể giết được một trong xe tăng được đó là cơ bản. Băng Thần lướt qua thân nó chém một nhát nhưng ánh lửa tóe ra đòn đánh vừa rồi chỉ làm con rắn xước một tý vảy.

Không nghĩ ngợi nhiều hắn ta lập tức hóa thành hình dạng bán yêu những chiếc đuôi nhanh chóng hóa thành vĩ kiếm. Khi thấy Băng Thần biến thân con rắn khựng lại trong mắt có một chút ngưng tụ cẩn thận đánh giá Băng Thần. 

Những chiếc vĩ kiếm đã được gia trì hỏa nguyên tố nhưng hoàn toàn không cảm giác nhiệt độ tăng cao.Trên không trung đám người ngạc nhiên vô cùng vì sự cẩn thận của con rắn với Băng Thần.

Trên không trung tất cả đều tập trung vào trận chiến của Băng Thần vì hắn ta là người đầu tiên không bị miểu sát lên tỏ ra thật đặc biệt.Băng Thần ngoái đầu lại xem Trình Lan có bị thương không thì thấy nơi cánh tay của nàng có một vệt máu dài hẳn là do phong nhận của cú táp hụt vừa rồi.

Băng Thần nhìn thấy vệt máu thì trong mắt nháy mắt đỏ chót bởi hắn ta đã từng thề không để người bên cạnh mình bị thương nhất là nữ nhân vì làm hắn liên tưởng tới Mai Hân.Cả người hắn nguyên khí lẫn yêu khí bốc lên cả người khí tức rét lạnh khiến đứng quan sát Trình Lan cũng có chút sợ hãi.

Lưỡi hái đã không có cái gì lực công kích thì đành phải lấy nó làm vật phòng thủ hãm trận còn công kích Băng Thần chọn lấy vĩ kiếm. Năm chiếc vĩ kiếm vung vẩy bởi có sự bao bọc của hỏa nguyên tố lên khả năng rất cao phá thủ của Hắc Thiết Xà được.

Tuy nhiên chỉ số tốc độ của Băng Thần dù biến thái đến đau thì cũng thua Hắc Thiết Xà một chút đây chính là vấn đề lớn nhất của hắn. Tuy ăn được rất nhiều thiên địa linh bảo công lực tịnh tiến rất lớn về chất nhưng khoảng cách vẫn khó có thể bù đắp được.

Băng Thần đành phải dùng khả năng phán đoán của mình để bù lại khoảng cách về tốc độ mãng xà không còn do dự lao vào hắn. Băng Thần tập trung vào khoảng cách trước thân thể hai thước né qua trái ngay khi có cảm giác vĩ kiếm vuốt ngang qua thân thể của mãng xà.

Thế nhưng hiệu quả lại không được như Băng Thần mong muốn mãng xà lại tiếp tục vòng lại táp thêm một phát nữa.Lúc này hắn ta lại dùng lưỡi hái chống vào thân rắn bay không trung né được cú táp đó sau đó đạp nhẹ đầu rắn năm cái đuôi cắm xuống thân của Hắc Thiết Xà.

Nhưng cắm vào thành công thì mọi thứ đều khác biệt từ vĩ kiếm Băng Thần cảm nhận được lớp thịt mềm bên trong. Thế nhưng không đợi hắn vui mừng thì một lực đẩy thật mạnh quấn hắn văng thật xa đập nát cả một thân cây mới dừng lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.