Một người vô cùng xa rất ít người biết mặt nhưng ai cũng biết hắn ta là ai.Người này chính là hiệu trưởng của Thiên Nguyên học viện Tùng Khánh.
Âm thanh của hắn vang dội khắp cả một quảng trường rộng lớn khiến mỗi người đều nghe rõ ràng.Thậm chí toàn bộ Hoàng Thành đều nghe thấy được lời hắn nói với thí sinh.
Tùng Khánh nói:" Các ngươi những người tham gia khảo hạch ngày hôm nay thì phải biết lần này có kèm theo nguy hiểm tính mạng nữa. Thế nên ai nghĩ rút lui thì vẫn còn kịp. "
Nhìn qua một vòng lớn ánh mắt ngừng lại dõng dạc nói với tất cả.
Tùng Khánh nói:" Ai lo lắng cho tính mạng của mình thì có thể lựa chọn rút lui vì Thiên Nguyên học viện sẽ không trợ giúp. Dù gặp phải nguy hiểm gì thì cũng chỉ tự nghĩ cách giải quyết nếu không chết cũng vô ích."
Hắn ta vừa nói xong thì chờ đợi đám thí sinh này quyết định cuối cùng nhân số giảm một nửa. Những người này chỉ có thể im lặng đi ra ngoài có rất nhiều người tiếc nuối bởi vì họ không nhát gan không giám tham gia.
Mỗi người có một lý do khác nhau nhưng nói chung mạng của họ không chỉ sống vì chính bản thân. Có kẻ là dòng độc đinh chết là diệt tộc còn có người khác mất đi mẹ già không ai chăm sóc.
Nói chung là họ có lý do của riêng mình lên đành làm khán giả mở rộng tầm mắt của bản thân. Thế nhưng Băng Thần vẫn rất khinh bỉ những kẻ đơn giản là sợ chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-thanh-than/1941539/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.