"Tứ điện hạ hẹn ta đến đây trễ thế này, chắc không phải chỉ để nói chuyện phiếm đâu nhỉ?" Ninh Uyên lấy bức thư từ ngực áo ra: "Ngươi dùng bồ câu đưa thư đến cho ta, bảo là nếu ta không đến thì sẽ nói cho mẫu thân ta biết tác dụng phụ thực sự của công pháp mà bà ấy đang tu luyện. Ta rất tò mò đấy --- mẫu thân ta là một phu nhân luôn ở trong nhà, dù có đang tu luyện cái gì thật đi chăng nữa, thì liên quan gì đến ta chứ?"
Tư Không Húc bật cười: "Trong ấn tượng của ta, Ninh công tử luôn là người ăn ngay nói thẳng, từ bao giờ lại thích vòng vo như thế này rồi? Chẳng lẽ ngươi thực sự không muốn thấy cảnh mẫu thân ngươi chết thảm vì tu luyện tà công hay sao?"
"Điện hạ cứ đùa. Trước nay ta luôn sống có hiếu đạo, bà ấy là mẫu thân của ta, ta mong bà ấy sống lâu trăm tuổi còn không được, sao lại có ý tưởng ghê tởm đó chứ." Y cười lạnh: "Nếu điện hạ muốn bêu rếu ta, thì nên tìm một lý do có lý hơn đi."
"Ninh công tử à, ta với ngươi cũng không phải người xa lạ, ngươi không cần phải khách sáo như thế với ta đâu." Cuối cùng gã cũng không cười nữa, mà tỏ ra nghiêm túc: "Dù đến giờ ta vẫn không tra ra được thế lực sau lưng ngươi là ai, nhưng đám thám tử của ta cũng không phải là vô dụng. Ít nhất, ta vẫn nắm được tình huống trong Ninh gia đến tám chín mươi phần trăm."
"Võ An bá Ninh Như Hải từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-quy-lai/1135152/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.