"Ngươi... Ngươi là ai?!" Lý Xuyên trợn to mắt nhìn thanh niên cường tráng trước mắt này, nhưng đối phương lại chẳng buồn lý lẽ với gã, xách cổ áo gã ném thẳng ra ngoài sân.
Gã đã quen tác oai tác quái từ lâu, đã bao giờ bị đối xử như thế này đâu. Nãy không giãy được khỏi tay thanh niên thì thôi, nay vừa ra khỏi phòng gã đã hét toáng lên: "Người đâu! Mau đến bắt thằng trộm cướp này lại cho ta!"
Lý Xuyên vừa dứt lời, đại viện vốn lặng phắc chợt lục tục đi ra rất nhiều thanh niên vạm vỡ, áo quần xộc xệch, hẳn là mới bò dậy khỏi giường. Thấy thảm trạng của gã, tất cả nhất tề hô lên: "Mau thả quản gia ra!" Rồi ai có đấm dùng đấm, ai có côn dùng côn, đồng thời vây xung quanh thanh niên nọ.
Thanh niên kia chính là Chu Thạch. Kế hoạch của hắn là tuân theo mệnh lệnh của Ninh Uyên - đến đây bắt quản gia đi hỏi chuyện, đương nhiên là không thể bị tắc ở chỗ này được. Hắn luyện võ đã được một thời gian, không chỉ được Ninh Uyên chỉ dạy mà còn được Hô Diên Nguyên Thần hỗ trợ nữa; tất nhiên là dư sức đấu lại mấy gã nông dân thô kệch này.
Cuối cùng, đám người kia thậm chí còn chưa chạm được góc áo của Chu Thạch, thì đã bị hắn đánh cho ngã rạp xuống đất rồi.
Vốn Lý Xuyên đang rất tự tin phách lối, nay thấy vậy thì sợ đến há hốc miệng ra. Gã cố tình nuôi dưỡng đám tráng hán kia để tiện tự tung tự tác - đừng nói là trong điền trang,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-quy-lai/1135142/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.