"Vế trên kết thúc bằng yếu tố Mộc trong ngũ hành, vế dưới lại bắt đầu bằng Mộc, hợp với đạo trời rằng vạn vật không ngừng sinh sôi. Ý đối tinh tế, bằng trắc thích hợp, tốt, tốt tốt!" Cao Úc nói ba chữ "tốt" liên tục: "Quả là hậu sinh khả úy, hậu sinh khả úy! Thiếu niên à, vế đối này của ngươi đã thành toàn được tâm nguyện cả đời của lão phu rồi! Lão phu đã canh cánh trong lòng suốt bao năm nay, thế mà hôm nay lại được một thiếu niên như ngươi cởi bỏ khúc mắc! Sau này ta ngủ ngon giấc được rồi, ha ha ha!"
Cao Úc cười vô cùng sảng khoái, nom vui vẻ cực điểm, mặt mày cũng hồng hào hẳn lên. Ninh Uyên được khen như vậy thì mặt cũng ửng hồng. Y không dám nhận mình tài hoa đến mức ấy, có thể đối được câu thơ đã làm Cao Úc đau đầu mấy chục năm ư... Thực ra câu "Đào thiêu đê Cẩm Giang" này là do chính Cao Úc tự đối được, nhưng là vào sáu năm sau này. Ông đã dốc hết tâm huyết để hoàn thành vế đối đã quấn lấy mình cả đời này, rồi lại vì lao lực quá độ mà thổ huyết đột tử, chấm dứt một đời văn hào nức tiếng. Vậy nên cặp đối "Khói tỏa khắp hồ liễu/ Đào thiêu đê Cẩm Giang" này lại càng nổi tiếng, trở thành cặp đối nổi danh thiên cổ khắp Đại Chu.
Ninh Uyên vốn không định gây náo động gì, chỉ viết đại câu "Pháo trấn Hải Thành lâu" ra rồi định viết phỏng theo đó là được. Ai dè tên Ninh Tương ngu xuẩn kia lại quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-quy-lai/1135109/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.