Thị vệ của Tư Không Việt đều là cao thủ hàng đầu, vỗ một phát thì đá cũng nứt. Nên dù họ đã nhẹ tay hết mức, thì Ninh Tương vẫn máu me đầy mặt, bị đánh xong năm mươi cái thì mặt đã sưng lên như cái đầu heo, choáng váng ngất đi. Tư Không Việt cũng không hề khách sáo, sai người nhốt hắn xuống khoang thuyền.
Đám người tiếp tục vui vẻ hưởng tiệc. Thuyền rồng đi dọc dòng sông, hai bên sông dần lộ ra cảnh sắc núi non đẹp đến hiếm thấy. Từng đoàn cò trắng giương thẳng cánh bay trên trời xanh, làm mọi người cực kỳ hào hứng.
Một công tử đột nhiên nói: "Phong cảnh hôm nay có đẹp thế nào, thiếu âm nhạc trợ hứng thì cũng mất vui. Ta nghe nói Hô Diên hoàng tử thổi tiêu hay lắm, thậm chí có thể bắt chước tiếng kêu của trăm loại động vật. Chẳng hay hoàng tử có thể biểu diễn một khúc không, để chúng ta mở rộng tầm mắt?"
Một người khác cũng tiếp lời: "Vừa khéo quá. Ta nhớ Hoàng thượng có một cây tiêu bằng ngọc Lam Điền, chất liệu cực tốt, lần này cũng ban nó cho Đại điện hạ cùng với thuyền Hải Long Vương này. Không biết Đại điện hạ có tiện lấy ra cho chúng thần cùng xem không?"
Tư Không Việt bật cười hai tiếng, vung tay với người hầu bên cạnh. Người đó liền khom người rời đi, chẳng bao lâu sau đã mang lên một hộp gỗ dài màu đỏ tía. Mở hộp ra thì thấy – bên trong là một cây tiêu dài xanh biếc, màu trong đến gần như trong suốt.
Tư Không Việt tự tay lấy cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-quy-lai/1135088/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.