"Mạt, Mạt Nhi tiểu thư..." Cảnh Dật nuốt nước bọt liên tục như phải tà, mắt trợn to, nhìn chằm chằm vào nữ nhân đang đến gần. Ninh Uyên cũng tò mò nhìn sang, quan sát thật kỹ vị tỷ tỷ mà mình mình chưa từng gặp.
Khi người đó đến gần rồi, y mới nhận ra --- đúng là dáng người nhị tỷ cao hơn hẳn nữ nhân bình thường thật, thậm chí còn cao hơn Cảnh Dật nửa cái đầu.
Trang phục nàng mặc rất tao nhã, một làn lụa mỏng phủ ngoài một thân gấm trắng, nơi sặc sỡ nhất cũng chỉ là mấy đóa bách hợp thêu bằng chỉ bạc nơi cổ tay áo; lúc đi đường tay áo lất phất bay, trông như tiên nữ trong tuyết vậy. Nàng không dùng trâm cài tóc, mái tóc dài đen bóng như tơ lụa để xõa sau lưng. Một lớp khăn mỏng che nửa khuôn mặt nàng, chỉ lộ ra đôi mắt phượng hẹp dài, khóe mắt còn tô điểm hình hoa mai. Từ cặp mắt đó có thể biết --- hẳn là gương mặt phía sau lớp khăn này phải nghiêng nước nghiêng thành lắm.
Ninh Mạt Nhi đang cầm một giỏ trúc, không dẫn nha hoàn đi theo. Đụng phải hai người họ, mắt phượng nàng khẽ chớp, nhìn sang Cảnh Dật, rồi liếc sang Ninh Uyên. Nàng khẽ nheo mắt, hình như là mỉm cười với y, nhưng không dừng chân lại; nhẹ nhàng bước qua họ, chỉ để lại một làn hương quế nhàn nhạt vấn vương.
Nhìn bóng lưng của nàng, bỗng dưng Ninh Uyên thấy là lạ.
"A, Mạt Nhi tiểu thư!" Đột nhiên Cảnh Dật giật nảy lên, dường như mới thoát ra khỏi ảo tưởng, nhìn dáo dác xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-quy-lai/1135084/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.