Có muốn tha cho tên quản gia này không?
Ôn Thư Quyền thiếu chút nữa ha ha hai tiếng, muốn buông tha cho hắn à!
Nếu nói trước kia, hắn còn ngây thơ cho rằng chính mình cũng đủ lớn tuổi, có thể vì chính mình, vì đệ đệ mà có thể tự gắng gượng được, hậu trạch tranh đấu chỉ là chuyện nhỏ, quá mức để ý không khỏi bị coi không phải là nam nhân, nhưng trải qua sự kiện hạ độc lần này, hắn đã ẩn ẩn hiểu rõ, có chút mâu thuẫn không phải ngươi muốn xử lý, là có thể xử lý tốt. Ngươi khinh thường trạch đấu, nghĩ đến chuyện giữ lấy đường cùng, lùi một bước vì những chuyện không liên quan, gây gổ thì mọi người đều trên mặt không khỏi khó coi, nhưng người khác không nghĩ như vậy...... Chắn đường của bọn họ, bọn họ liền không muốn cho ngươi sống!
Hắn không phải là người có thể chịu đựng ức hiếp, mẹ kế nếu duỗi cái tay này, quản gia nếu dám làm chuyện này, hắn sẵn sàng muốn giết gà dọa khỉ! Vì ốm, làm việc gì cũng bất tiện nên hắn đành chịu đựng, không động tay động chân.
Hiện nay Thôi Vũ mở miệng dò hỏi ý kiến của hắn, cùng người phương tiện cùng ta phương tiện, hắn vốn là không cò kèo với việc một hai phải chính mình động thủ, chỉ cần mục đích có thể đạt tới, thế nào đều tốt, huống chi còn có thể giúp được Thôi Vũ, giúp được mọi người ở khách điếm!
Chỉ là ——
"Thật vất vả cho ngươi." Ôn Thư Quyền nhìn về phía Thôi Vũ ánh mắt áy náy, nhỏ giọng nói. Hắn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-khanh-tuong/1112897/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.