Editor: YuuKhi Tư Tần về đến nhà liền nhìn thấy Thượng Vân Xuyên đang co người trong một góc ghế sofa nhìn ra cửa, cô vừa mới bước vào đã bị anh dọa sợ.
Cô vừa thay giày ở cửa vừa phàn nàn: “Anh làm gì vậy? Đáng sợ quá.”
Thượng Vân Xuyên nhìn chằm chằm cô bước lại gần, khi cô đi đến cạnh định nói gì đó, đột nhiên anh giơ tay lên giữ chặt cánh tay cô, dùng sức kéo cô ngồi lên trên đùi mình.
Tư Tần thuận thế ôm lấy cổ anh, cười rạng rỡ: “Lại giận dỗi rồi.”
Anh rũ mắt không nhìn cô: “Không có.”
Tư Tần nâng cằm anh lên: “Ồ, không có sao, không có thì không có đi.”
Ánh mắt Thượng Vân Xuyên có chút ai oán. Cô chủ động giải thích: “Em về thẳng từ nhà ba mẹ em mà. Chẳng lẽ anh đang nghi ngờ em sao?”
“Anh đâu dám nghi ngờ em chứ.” Thượng Vân Xuyên hơi ngẩng đầu nhìn cô, sau đó vươn tay ra nắm lấy tay cô: “Nhưng ai biết được cậu ta sẽ dùng thủ đoạn gì để lừa em đi.”
Tư Tần cũng nắm lấy tay anh, nghẹn cười: “Em nhìn như vậy nhưng không dễ bị lừa đi đâu.”
Anh rõ ràng không đồng tình với chuyện này: “Rất dễ lừa. Không phải anh lừa em tới rồi sao.”
Tư Tần nhướng mày: “Sao, thì ra là anh lừa em sao?”
Anh nghe xong liền không nói gì nữa, muốn nghe Tư Tần nói, vẻ mặt của anh lúc này có thể được mô tả là một cái nhìn dữ dội.
Cô cảm thấy rất vô lý, bởi vì rõ ràng không thể trách cô được.
Nhưng cô thật sự không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-den-truoc-va-sau/1682647/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.