Editor: YuuThượng Vân Xuyên nhìn Tề Song rời khỏi ghế sofa, Tư Tần thì ngồi đó mở hết lon bia này đến lon bia khác. Anh cũng không còn tâm trạng để tiếp tục chơi trò ma sói nữa, liên tục phạm sai lầm để ra ngoài sớm. Cuối cùng khi Tư Tần loạng choạng suýt ngã sang một bên, anh đã bước tới và đỡ lấy cô.
Tư Tần lắc lắc đầu, cô chống tay xuống ghế sofa điều chỉnh lại tư thế ngồi cho thẳng lại rồi dựa vào lưng ghế, sau đó ngẩng đầu nhìn người bên cạnh đang ôm lấy bả vai cô.
Hóa ra là Thượng Vân Xuyên.
Tư Tần nhớ lại lần đầu tiên gặp Thượng Vân Xuyên, cũng chính là ngày diễn ra sự kiện từ thiện đó, anh và Lục Ương đã cùng nhau xuất hiện.
Anh cũng là người mẫu tạm thời được đưa đến để cấp cứu. Thật ra ngày hôm đó Tư Tần có ấn tượng sâu sắc với Thượng Vân Xuyên hơn là Lục Ương, bởi vì anh là người duy nhất đeo kính trong số những người mẫu đã đến ngày hôm đó.
Hôm đó, lúc cộng tác viên lần đầu tiên giới thiệu Thượng Vân Xuyên là sinh viên năm cuối chuyên ngành Khoa học máy tính, Tư Tần đang sứt đầu mẻ trán với xấp giấy tờ trong tay ngẩng đầu lên liền vừa vặn đụng phải ánh mắt của Thượng Vân Xuyên.
Anh đeo một chiếc kính bản to có viền màu vàng, đôi mắt hẹp và dài, con ngươi sáng ngời, khuôn mặt lập thể sắc bén như dao, nét mặt không chút dao động.
Ngày hôm đó anh rất trầm lặng, ngoại trừ câu “Xin chào” lúc ban đầu ra, anh chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tu-den-truoc-va-sau/167898/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.