Hai người nắm tay nhau chờ thang máy ở dưới lầu.
“Anh về nhà ăn Tết sao?” Lôi Kiên Bỉnh hỏi.
Tất Hải Hiên trầm mặc một hồi thì trả lời: “Không.”
Lôi Kiên Bỉnh nắm chặt tay Tất Hải Hiên, phát hiện tay anh đột nhiên trở nên lạnh lẽo, hắn không khỏi nắm chặt thêm một chút, muốn dùng tay mình làm ấm tay anh. Đây là năm đầu tiên cả hai trở thành người yêu của nhau, nhưng Lôi Kiên Bỉnh lại cảm thấy mình cùng người đàn ông này sống hạnh phúc cạnh nhau nhiều năm rồi.
Vừa về tới nhà, con mèo mướp liền liền nhảy xuống ghế sô pha, hai chân trước vịn đùi Hải Hiên: “Meo meo…” Người hai chân, đồ hộp cá ngừ California còn không? Ta muốn ăn cá ngừ hộp California.
Mèo mướp rất thông minh, nó biết nếu ôm chân con sen thì con sen cũng không cho nó ăn, chỉ có ôm người hai chân làm nũng thì người hai chân có đồ gì tốt cũng lấy ra cho chúng nó.
Con sen Lôi Kiên Bỉnh nhìn thấy mèo mướp giọng mềm nhũn mà gọi Tất Hải Hiên liền biết chủ nhân mình muốn gì, hắn nhấc gáy mèo mướp, ném nó lên ghế sô pha, nghiêm túc nói với Tất Hải Hiên: “Sau này mặc kệ tụi nó làm nũng bán manh thế nào, anh đều không thể mềm lòng mà cho nó ăn, mèo cũng giống người, mập quá sẽ không tốt cho sức khỏe.”
Con mèo vàng đang bày tư thế “Nông dân thăm dò” giương mắt, tiếp tục nhắm mắt “Nông dân thăm dò”, trời đất bao la con sen lớn nhất, chỉ cần con sen còn quản chúng nó một ngày, người hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-truong-my-vi-tren-ban-lam-viec/154682/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.