Ngàn vạn lần không thể bắn a!
côn th*t lẳng lặng đứng trong vách tràng không nhúc nhích, Lôi Kiên Bỉnh lần thứ hai hít sâu một hơi, thật vất vả mới hòa hoãn dục vọng bắn tinh, vậy mà thủ trưởng đem cái mông đỉnh vào khố bộ hắn, côn th*t cả cây toàn bộ cắm vào trong tràng ruột, sảng khoái đến độ làm Lôi Kiên Bỉnh giật mình, xém chút nữa là bắn ra.
“Giám đốc, anh đừng động nha, tôi sẽ không nhịn được mà bắn ra mất.” Lôi Kiên Bỉnh cầu xin nói.
Tất Hải Hiên nghiêng đầu qua chỗ khác nói: “Lực kéo dài kém như vậy, làm bạn giường cũng không đủ tư cách, không bằng cậu rút ra đi, để tôi dùng gậy mát xa tự mình chơi.” Anh từ lâu khát khao vô cùng, côn th*t cấp dưới lại vừa cứng lại lớn, làm cho anh hết sức thoải mái, nhưng là cấp dưới thực sự bởi vì không có kinh nghiệm mà kích động bắn ra, nên là anh rất không cao hứng.
Anh đã không còn là thiếu niên mười mấy tuổi ngây thơ mà ở trên giường nhường nhịn đối phương, anh hiện tại chỉ muốn bị côn th*t thô to cứng rắn làm sảng khoái, không muốn suy nghĩ đến tình tình yêu yêu. Đối với cấp dưới đơn thuần như vậy, lại là người không có kinh nghiệm, chỉ cần ngôn ngữ thỏa đáng kích thích một chút sẽ kìm nén không bắn, duy trì côn th*t cứng rắn mà thao anh.
Thịt ăn được đến miệng còn chưa nếm được đủ tư vị mà muốn bỏ chạy, Lôi Kiên Bỉnh tính tình dù ôn hòa cũng không nhẫn được, hắn như một con trâu chọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-truong-my-vi-tren-ban-lam-viec/154663/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.