Vì sao lại khóc?
Cái người lớn xác như vậy lại khóc bù lu bù loa còn không ra tiếng, bộ dạng giống như trời sắp sập. Tất Hải Hiên đời này còn chưa khóc giống như Lôi Kiên Bỉnh bao giờ, lúc đau đớn nhất cũng chỉ là dùng dao cắt một nhát.
Tất Hải Hiên thân dưới nửa quỳ, một tay giữ lấy sau gáy Lôi Kiên Bỉnh, một tay nâng mặt Lôi Kiên Bỉnh lên, anh vỗ vỗ hai má Lôi Kiên Bỉnh, Lôi Kiên Bỉnh mở to đôi mắt, nước mắt lưng tròng, đôi mắt Lôi Kiên Bỉnh rất to, lúc nhìn người khác thì sáng ngời hữu thần, lúc này hai mắt đỏ bừng, khóe mắt đong đầy nước mắt, biểu tình đáng thương vô cùng.
Con tim băng lãnh của Tất Hải Hiên gợn sóng, thật là một người thú vị, làm anh nhịn không được muốn bắt nạt một chút. Anh lè lưỡi, liếm liếm khóe mắt Lôi Kiên Bỉnh, Lôi Kiên Bỉnh đột nhiên mở to hai mắt, lông mi quét qua đầu lưỡi anh.
Anh nghĩ trên đời này sao lại có thể có người vừa đơn thuần vừa đáng yêu như vậy, phản ứng trực tiếp như vậy, đũng quần trực tiếp nhô lên một bọc.
Tiểu xử nam a, quả non thanh thuần quả là làm người ta nảy sinh dục vọng, ham muốn một chút một chút ủ chín trái cây, rồi một ngụm một ngụm ăn luôn.
Tất Hải Hiên cảm thấy mình độc thân lâu rồi mới có thể cảm thấy hứng thú đối với một tiểu xử nam, anh hôn lên đôi môi Lôi Kiên Bỉnh, ngoài ý muốn là đôi môi lại mềm dẻo ngọt ngào như vậy, lại ngây ngô không hiểu mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-truong-my-vi-tren-ban-lam-viec/154657/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.