Trong quán rượu sáng trưng náo nhiệt, Trần tiên sinh bưng chén rượu, một mình ngồi bên, nụ cười trên mặt có chút ảm đạm, 
Hôm nay là ngày tụ hội bạn học cao trung của Trần Bỉnh Nghĩa Trần tiên sinh, đã rất nhiều năm không gặp, có rất nhiều chuyện để nói, nói nói, bầu không khí rất sinh động náo nhiệt. 
Mặc dù trên mặt mang mỉm cười, nhưng cùng không ai để ý Trần Bỉnh Nghĩa. 
“Ai! Bỉnh Nghĩa! Đã lâu không gặp!” một bạn học ở cửa gọi hắn. 
“Gần đây thế nào? Nhìn tiểu tử vẫn không thay đổi à, vẫn trắng trẻo nõn nà như thế!! nói, có phải xuyện việt tới!! hứa nghị hồng ôm cổ hắn, cười hì hì, rất không đứng đắn. 
Nhớ về năm đó, chỉ có duy nhất một người anh em, đáy lòng Trần Bỉnh Nghĩa lại ấm áp 
“này,20 đồng tiền lúc nào trả?” 
“Đệt! cái chuyện này còn nhớ!! có phải anh em hay không hả!!” 
Vừa trêu chọc vài câu, đột nhiên nhớ tới một vấn đề, hứa hồng nghị đột nhiên đè thấp âm thanh, hỏi: 
“Đứa bé kia… cậu còn mang theo?” 
“Ừm…” 
“Sách, cũng không phải con ruột, mang theo cho khổ cực!! công việc bận rộn thế còn muốn chăm sóc hắn, nam nhân nên..” 
Trần Bỉnh Nghĩa cúi đầu, ôn nhu nở nụ cười. 
—————————— 
Hắn vô cùng kiên định sự lựa chọn của chính mình, từ thời khắc quyết định muốn săn sóc Tiểu Hổ, hắn đã không có oán giận gì. 
Tiểu Hổ không phải là con ruột của hắn.. 
Trần Bỉnh Nghĩa 27 tuổi, bạn học cùng hắn kết hôn sinh con, con cái cũng chỉ ba, bốn tuổi. 
Mà Tiểu Hổ năm nay mười hai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-truong-dai-nhan-sao-co-the-khong-co-hinh-tuong-nhu-the/764749/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.