Hạ Linh chìm vào giấc ngủ sâu của mình. Không biết là vì cô đã quá mệt mỏi hay tại vì cô cứ cố nhắm mắt mình lại nữa. Gió vi vu thoảng qua khe cửa của phòng y tế, Hạ Linh chợt tỉnh giấc sau giấc ngủ tạm bợ. Cô nhìn đồng hồ, thấy vẫn chưa hết tiết 1 nên cô vẫn nằm nó, gác tay lên trán. Trong đầu cô hiện giờ cứ suy nghĩ mãi về những câu nói của Hà Thiên. Cô thật sự đã yêu nhầm người sao, rút cuộc cậu ta làm thế nào có thể nói ra những lời làm tổn thương người khác như vậy. Hạ Linh suy nghĩ hồi lâu rồi nhìn đồng hồ lần hai. Đã 8h25' rồi, còn 5 phút nữa là hết tiết 1. Cô xuống giường rồi đi đến chỗ thầy Lâm :
- Hiện tại em đã thấy đỡ rồi ạ, em xin phép về lớp.
Thầy Lâm gật đầu đồng ý rồi đưa Hạ Linh một thang thuốc giảm đau và dặn dò :
- Nếu em thấy đau tiếp thì nhớ uống 2 viên thuốc này để giảm đau, nếu uống thuốc xong một lúc mà vẫn còn đau thì nhanh chóng xuống gặp thầy để đi bệnh viện nhé.
- Dạ vâng, em cảm ơn - Hạ Linh cảm ơn thầy rồi rời đi.
Cô nhanh chóng đi tới lớp của mình. Thật ra hiện tại cô không muốn vào lớp chút nào vì Hà Thiên đang ngồi trong đó. Bình thường cô vẫn rất can đảm nhưng sau chuyện hôm nay đã làm cô cảm thấy xấu hổ trước mặt cậu ta. Cô kìm nén cảm xúc rồi từ từ bước vào lớp, bây giờ đang là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-toi-can-la-cuoc-song-gian-don/2889162/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.