Hạ Linh sau khi nôn hết lên người Hà Thiên thì lại ngủ gục xuống tiếp. Hà Thiên tức giận đẩy mạnh cô ấy vào trong xe taxi, anh ta cởi áo khoác đã bị Hạ Linh làm bẩn rồi thẳng tay vứt vào thùng rác. Hà Thiên có ý định sẽ nhờ tài xế đưa cô ấy tới khách sạn nhưng lại mềm lòng và lên xe cùng cô ấy.
Ngồi trên xe, hơi thở của Hạ Linh không ngừng phảng phất qua tai của Hà Thiên. Tai anh ta đỏ ửng lên như vừa có thứ gì đó đụng chạm vào. Xe bỗng rung lắc một đoạn, cả cơ thể Hạ Linh nằm gọn trong vòng tay của Hà Thiên. Anh ta sợ cô sẽ bị cụng đầu nên đã lấy tay che chắn sau gáy cô. Hơi thở Hạ Linh càng ngày càng dồn dập, cô cảm thấy nóng nên đã cởi bỏ chiếc áo khoác bông, mặc dù bây giờ là mùa thu, trời se lạnh nhưng hiện tại cô đang cảm thấy rất khó chịu. Sau khi cởi bỏ chiếc áo khoác, thứ hiện lên trước mắt là cơ thể của Hạ Linh với chiếc váy body bó sát người, nhìn vào có thể cảm nhận rõ ba vòng của cô ấy. Hà Thiên không ngừng đỏ mặt, sợ tài xế sẽ lén nhìn nên vội vàng lấy áo khoác che cơ thể cô lại. Nhưng bây giờ, cô đang cảm thấy rất nóng, tới nỗi mồ hôi toát rất nhiều trên khuôn mặt. Hà Thiên nói với tài xế phải đi nhanh hơn.
[•••]
Ở nhà, đã gần 11h khuya nhưng chưa thấy Hạ Linh về. Lâm Mộc Cách rất lo lắng, mặc dù nói rằng đi cùng Lý Mẫn bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-toi-can-la-cuoc-song-gian-don/2889141/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.