Nghe ông ta nói vậy, Vũ Thanh nắm chặt hai tay lại, miệng cuối cùng cũng dám thốt ra những gì muốn nói. Anh nói lớn :
-" Ông có thể dạy cháu kiếm tiền với được không ạ?".
Ông Tần sững sờ khi nghe được cậu nhóc tầm 10 tuổi thốt lên câu nói đó rồi bật cười :
-" Hahaha...Kiếm tiền sao, không dễ như cháu nghĩ đâu!"
Vũ Thanh trong lòng nôn nóng muốn được học hỏi từ ông ấy :
-" Dù khó khăn mấy cháu vẫn sẽ cố gắng, mong ông sẽ thu nhận cháu?"
Nhìn cậu bé háu hỉnh, đôi mắt quả quyết làm ông Tần nghĩ đến ông ngày xưa. Ông đoán chắc cậu ta sẽ trở thành người có ích trong công việc của ông nên đac thu nhận cậu ta.
Cứ thế hơn chục năm trôi qua, anh ta đã thành trợ lý riêng của ông Tần và là cánh tay phải đắc lực cho ông.
_Quay về thực tại_
Thấy ông Tần quát lớn, Vũ Thanh vội vã nói rõ ràng :
-" Sao ông lại muốn đến đấy vậy?"
-" Haizz...Chủ quán đó là một người bạn cũ của tôi. Nhưng mà...".
-" Nhưng mà sao ạ?".
-" Bà ấy không muốn gặp tôi. Năm xưa, tôi là người đã khiến bà ấy nhà tan cửa nát. Có lẽ đến bây giờ bà ấy vẫn rất hận tôi, suốt mấy năm qua tôi luôn tìm tung tích bà ta đến bây giờ mới có kết quả".
Nghe xong ông ấy kể, Vũ Thanh nhanh chóng lái xe tới quán ăn truyền thống đó.
[•••]
_Tại khách sạn của thành phố B_
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-toi-can-la-cuoc-song-gian-don/2889116/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.