Sau khi chuyện tình cảm của Vân An được công khai ở trường, lời chúc phúc lấn át hẳn những lời xì xào bàn tán. Tần Tranh biết chuyện thì vui lắm: "Mình còn tưởng ở trường, cậu có nhiều người theo đuổi lắm chứ."
Vân An cười: "Chính vì nhiều người theo đuổi nên mới có nhiều lời chúc phúc đấy."
Tần Tranh ngơ ngác: "Hả?"
Nhưng rồi cô cũng vỡ lẽ.
Có một người thích Vân An, tức là có một người thất tình, vậy thì những người khác lại có thêm cơ hội để theo đuổi.
Thảo nào mà lắm lời chúc phúc thế.
Tần Tranh chọc vào má nàng: "Đồ tự luyến."
Vân An vòng tay ôm Tần Tranh vào lòng, nhìn tờ giấy viết thư trên tay cô. Đó là thư hồi âm của nàng.
Là thư hồi âm cho nhật ký của Tần Tranh.
Bị Tần Tranh đọc được, Vân An chẳng hề ngượng; trái lại, thỉnh thoảng chính Tần Tranh tự xem mà còn xấu hổ. Khi nàng nấu cơm, Tần Tranh cứ liên tục liếc nhìn. Có vài lần nàng nấu không nổi nữa, phải quay đầu lại nhìn cô chằm chằm.
Thế là bị Tần Tranh đẩy vào bếp.
Lúc Khương Nhược Ninh gọi điện tới, Tần Tranh đang ăn trái cây Vân An gọt sẵn. Cô gắp một quả nho nhét vào miệng, chua chua ngọt ngọt.
Kèm theo đó là tiếng than thở của Khương Nhược Ninh: "Sao dọn vệ sinh mệt thế này? Mình chịu hết nổi rồi, không muốn làm nữa đâu!"
Tần Tranh nói: "Vậy cậu qua chỗ mình đi."
Vừa dứt lời, bắp chân cô bị người ta véo một cái. Tần Tranh nhướng mày, thấy Vân An đang rũ mắt, ánh nhìn rơi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-ngu-suong/4905101/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.