Mặc dù nói sau khi tan tầm sẽ đi xem nhưng Thiệu Phỉ cuối cùng vẫn không nhịn được muốn mau chóng biết Lộ Mạn để lại thứ gì cho mình, vì thế vội vã xin nghỉ, lái xe đến địa chỉ ghi trên giấy.
Địa chỉ ghi trên giấy là một nơi anh chưa từng nghe qua, dựa vào định vị thì Thiệu Phỉ tới được một vùng nông thôn. Vốn tưởng bị Tô Diệc Hàn đùa giỡn, ai ngờ quay đầu lại thực sự nhìn thấy một ngân hàng nhỏ.
Cũng không hiểu sao Lộ Mạn lại chọn nơi khỉ ho cò gáy, hoang vu thế này để gửi mấy thứ muốn chuyển cho mình. Khả năng cao là vị kia của Lộ Mạn đã chuyển vị trí, muốn anh tới đây chịu khổ.
Thiệu Phỉ nghĩ như vậy, lúc vào cửa suy nghĩ này lập tức không còn. Mặc dù là ngân hàng nhỏ trong vùng đất hoang vu thế này nhưng dù là an ninh hay trang trí bên trong cũng không thua bất kì ngân hàng lớn nào anh từng vào.
Tuy treo biển là ngân hàng nhưng thiên về nơi bảo quản những hàng hóa quý giá hơn. Thủ tục bên trong cũng không nhiều, lọt vào tầm mắt Thiệu Phỉ là những két sắt cao, cái nào cũng có khóa.
Nhân viên công tác cũng không phải là những cô gái có khí chất như ở ngân hàng bình thường, mà là đàn ông trung niên mặc đồng phục màu đen. Mỗi một két sắt bảo hiểm đều có bốn người đứng, trên trần có điều hòa mang hơi lạnh, dù trông hơi sợ nhưng cũng làm cho khách gửi đồ an tâm.
Để đồ gửi ở nơi này cũng đủ chứng minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-nghin-le-mot-dem/1323708/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.